(11) Có thể không chắc có thực [improbable] việc rượu nho có sẵn để nốc

826 Potter nói rằng ông ta không bao giờ bỏ rượu bí tích ở bên ngoài sau Thánh lễ trọng thể vào Chúa Nhật. Tuy nhiên, ông ta thừa nhận rằng linh mục này hay linh mục nọ trong số các linh mục đã cử hành Thánh lễ vào ban đêm, hoặc trong tuần, có thể đã làm như vậy. Ông nhấn mạnh rằng một khi các bình rượu đã được đổ đầy trong Thánh lễ 11 giờ sáng, ‘mọi thứ được khóa trong tủ sắt. Nó không bị để lại ở nơi công khai’.

827 Như đã chỉ ra trước đây, người khiếu nại nói rằng rượu nho mà các cậu bé đã ‘nốc’ có màu đỏ. Bản ghi chép đọc như sau:

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Vâng, tôi, tôi thấy đó là rượu nho đỏ. Đó là rượu nho đỏ.
...

ÔNG RICHTER: [đọc bằng chứng của người khiếu nại ở phiên điều trần]

Cái chai là à, ông biết đấy, giống như một chai màu xanh lá cây nhạt - chai mầu hổ phách và có nhãn hiệu đẹp trên đó và, vâng, nó giống như, nó là một loại ngọt ngào’.
Câu hỏi: ‘Rượu nho đỏ ngọt, phải không?’
[Trả lời:] ‘Một cái gì giống như thế’.
[Câu hỏi:] ‘Vâng, ông đã uống; ông đã?'
[Trả lời:] ‘Chúng tôi đã làm một nốc’.
[Câu hỏi:] ‘Từ chai hay gì?’
[Trả lời:] ‘Tôi nghĩ vậy’.
[Câu hỏi:] Và đó là rượu bí tích thông thường; phải không?'
Trả lời: ‘Tôi không thử rượu bí tích thông thường như thế’.
Câu hỏi: ‘Nhưng ông đã dùng rượu bí tích; Có đúng không?'
Trả lời: ‘Đúng, nhưng tôi không nhớ nó ra sao’.
Câu hỏi: ‘Không, nhưng ông nhớ màu của nó; phải không?’
Trả lời: ‘Ừm. Nó đựng trong một cái chai mầu tối’.
Câu hỏi: ‘Nhưng với ông, nó giống như rượu bí tích bình thường; [nó] có?' ...

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Vâng.
...

ÔNG RICHTER: Và [những câu trả lời đó] có đúng không?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Ừm, tôi chỉ muốn nói - ông đã đề cập đến rượu nho mầu đỏ tía.

ÔNG RICHTER: Chúng có đúng không? Chúng có đúng không?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Vâng, chúng đúng.
...

ÔNG RICHTER: Và như vậy, khi tôi hỏi ông tại phiên điều trần năm nay về màu của rượu, ông cho rằng đó là màu đỏ; phải không?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Đó là màu đỏ.

ÔNG RICHTER: Đó là màu đỏ. Được rồi, nó màu đỏ và đó là câu trả lời ông vẫn giữ. Sự kiện là, nếu tôi nói với ông, rượu nho trắng đã được sử dụng và có một lời giải thích cho điều đó, ông nói, "Không, nó không đúng. Đó là rượu vang đỏ’. Phải không?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Nó là rượu nho đỏ. Cái chai mà chúng tôi nhìn và uống từ đó là rượu nho đỏ.

828 Một số nhân chứng đã đưa ra bằng chứng cho thấy Cha xứ nhà thờ chính tòa McCarthy không bao giờ sử dụng rượu nho đỏ trong bất cứ Thánh lễ nào được tổ chức vào năm 1996 hoặc 1997. Vì lý do sức khỏe, ông nhấn mạnh rằng chỉ rượu bí tích trắng được sử dụng mà thôi.

829 Bằng chứng được ghi trước từ phiên tòa đầu tiên đã được phát cho bồi thẩm đoàn nghe từ một nhân chứng tên là John May. Ông từng là người quản lý của Nhà máy rượu Sevenhill ở Nam Úc từ năm 1972 đến năm 2001. Ông nói rằng chức năng chính của nhà máy rượu là cung cấp rượu bàn thờ hoặc rượu bí tích để sử dụng trong Giáo Hội Công Giáo. Rượu bí tích Sevenhill được cung cấp cho một nhà phân phối ở Victoria, người đã bán nó với số lượng lớn cho Nhà thờ Chính Tòa.

830 May mô tả các chai được cung cấp dùng cho rượu bí tích năm 1996 có màu xanh nhạt. Trong diễn trình đối chất, ông nhấn mạnh màu sáng của các chai là ‘... màu trắng ... với một chút màu xanh lá cây’. Đây là trường hợp cho cả rượu bí tích đỏ và trắng. Ông nói rằng chúng hoàn toàn trong suốt, và người ta không thể nhầm rượu nho đỏ với rượu nho trắng. Ông nói thêm rằng cả hai loại rượu bí tích trắng được sản xuất vào thời điểm đó đều có màu sáng và dễ dàng phân biệt với rượu nho đỏ.

831 Ông Richter đệ trình rằng bằng chứng của May trái ngược hoàn toàn với trình thuật của người khiếu nại rằng rượu mà họ đã nốc đã được chứa trong một chai ‘mầu tối’. Tuy nhiên, người khiếu nại nhấn mạnh rằng bằng chứng mà ông ta đưa ra tại phiên điều trần về bề ngoài của chiếc chai có ‘mầu tối’ là đúng và chính xác.

Trả lời của Công tố - Không phải là không chắc có thực việc rượu nho có sẵn để nốc

832 Trong lịch trình bằng chứng cho lý lẽ bằng văn bản của mình, công tố đã không đề cập đến đệ trình đặc thù này. Do đó, nó không đưa ra thách thức bằng văn bản nào đối với đệ trình này trước Tòa án này. Ông Boyce QC, luật sư của người trả lời trước Tòa án này cũng không xử lý với vấn đề này trong diễn trình đệ trình bằng miệng.

833 Tôi suy diễn rằng công tố không coi đây là vấn đề có bất cứ ý nghĩa lớn lao nào. Chắc chắn, xét riêng nó, nó có thể là như vậy. Tuy nhiên, không một điều nào trong số những điều được gọi là ‘trở ngại’ này đối với bản án có ý định bị xem xét hoàn toàn trong cô lập.

(12) Người khiếu nại có thể đã ở trong phòng áo của các linh mục vào những dịp khác, trong khi là một ca viên

834, Trong bằng chứng của mình trước công tố, người khiếu nại đã mô tả một loại căn bếp nhỏ có lưu trữ được ốp gỗ trong phòng áo của các Linh mục. Trong bản ghi chép lại cuộc cuốc bộ tại Nhà thờ Chính Tòa, được mở lại cho bồi thẩm đoàn xem, ông ta nói rằng bề ngoài của phòng áo ‘không thay đổi’.

835 Tuy nhiên, Potter đã đưa ra bằng chứng không bị thách thức rằng toàn bộ khu vực nhà bếp hiện có thể thấy trong phòng áo của các Linh mục chỉ mới được lắp đặt vào khoảng năm 2003 hoặc 2004, rất lâu sau khi đương đơn không còn là Tổng Giám mục.

836 Liên quan đến việc người khiếu nại đã có thể đưa ra một mô tả tổng quát về Phòng áo của các Linh mục khi ông đưa ra lời tuyên bố ban đầu với cảnh sát, ông Richter đệ trình rằng điều này không đáng ngạc nhiên. Người khiếu nại đã không tranh luận việc đã được chỉ cho xem xung quanh phòng áo của các Linh mục ở một số thời điểm vào năm 1996, có lẽ vào đầu năm đó. Bằng chứng của ông về chủ đề này như sau:

ÔNG RICHTER: Ông đã được, phải không, dự một chuyến tham quan Nhà thờ Chính Tòa khi ông tham gia ca đoàn?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Tôi được, vâng.

ÔNG RICHTER: Và ông đã được chỉ cho xem các phòng áo?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Tôi không có ký ức về điều đó, không.

ÔNG RICHTER: Ông có tranh luận không?

NGƯỜI KHIẾU NẠI: Ừm, không.

Trả lời của công tố - thách thức đối với tầm quan trọng được dành cho ’nhượng bộ’ này

837 Trong lịch trình chứng cớ trước Tòa án này, công tố đã không đề cập đến đệ trình đặc thù này. Do đó, nó không đưa ra thách thức bằng văn bản nào đối với nó.

838 Tuy nhiên, Ông Boyce đã bàn đến vấn đề này bằng một tranh luận miệng. Ông cho rằng khả năng của người khiếu nại trong việc cung cấp cho cảnh sát một mô tả tương đối chính xác về bố cục phòng áo của các Linh mục, khi ông lần đầu tiên nói chuyện với họ vào năm 2015, đã cung cấp ít nhất một số hỗ trợ cho trình thuật của ông về biến cố đầu tiên. Ông cũng nói thêm rằng không có bằng chứng tích cực nào về việc người khiếu nại có khi nào được dẫn tham quan Nhà thờ Chính Tòa, hoặc phòng áo của các Linh mục.

839 Ngoài ra, ông Boyce đã đệ trình rằng điều quan trọng là phòng áo của Đức Tổng Giám Mục không có sẵn vào tháng 12 năm 1996. Do đó, đương đơn sẽ phải sử dụng phòng áo của các Linh mục tại thời điểm đó. Điều này có thể giải thích lý do tại sao ông ta đã trực tiếp đến phòng áo đó vào ngày xảy ra biến cố đầu tiên. Điều đó cũng có thể đem lại một số đáng tin nào đó cho trình thuật của người khiếu nại.

(13) Cộng hưởng (compounding) các điều có thể không chắc có thật liên quan đến biến cố đầu tiên

840 Ông Richter đã đệ trình rằng mỗi một trong số lượng lớn các điều có thể không chắc có thật một cách độc lập, nếu không muốn nói là 'không thể', sẽ phải xảy ra trong một khung thời gian rất ngắn (có thể là 10 phút hoặc giống như thế), nếu trình thuật của người khiếu nại về biến cố đầu tiên là đúng.

841 Các vấn đề được ông Richter dựa vào để hỗ trợ cho đệ trình ‘cộng hưởng các điều có thể không có thật’ là:

• Đương đơn không còn đứng ở các bậc thềm phía trước.
• Ông ở một mình khi vào phòng áo của các Linh mục.
• Portelli không vào để giúp đương đơn cởi áo lễ, hoặc tự cởi áo lễ cho mình.
• Potter không có mặt ở đó để hỗ trợ cho việc cởi áo lễ.
• Potter không di chuyển giữa cung thánh và phòng áo của các Linh mục.
• Các người giúp lễ không di chuyển giữa cung thánh và phòng áo của các Linh mục.
• không có linh mục đồng tế nào trong phòng áo của các Linh mục, hoặc vì một lý do nào đó, họ không cởi áo lễ.
• 40 người, một số là người lớn, không chú ý đến người khiếu nại và cậu bé kia rời khỏi đám rước.
• người khiếu nại và cậu bé kia bước vào phòng ca đoàn, sau khi đã đi qua hai cánh cửa bị khóa mà không có ai chú ý; và
• người khiếu nại và cậu bé kia tham gia buổi diễn tập của ca đoàn mà họ được yêu cầu tham dự, sau khi mất dạng hơn 10 phút, mà không người nào chú ý.

842 Bằng cách ‘cộng hưởng các điều có thể không có thật’, ông Richter đã thẳng thắn mời bồi thẩm đoàn tiếp cận vấn đề bằng cách sử dụng một hình thức phân tích xác suất [probabilistic analysis] (mà không sử dụng kiểu nói này), chứng minh rằng trình thuật của người khiếu nại có thể không thỏa mãn nh cầu phải chứng minh vượt quá sự nghi ngờ hợp lý. Sau này, tôi sẽ trở lại đệ trình đặc thù trong những lý do này.

Trả lời của công tố - không được đề các chuyên biệt.

843 Trong lịch trình chứng cớ của mình, công tố đã không đề cập đến đệ trình đặc thù này. Cũng không làm như vậy trong diễn trình tranh luận bằng miệng trước Tòa án này. Tuy nhiên, tôi suy đoán rằng câu trả lời mà họ có thể đưa ra cho lập luận này là bằng chứng của người khiếu nại rất thuyết phục, đáng tin và đáng dựa vào đến nỗi bất cứ khái niệm nào về việc cộng hưởng các điều có thể không đúng sự thật sẽ được vượt qua.

Kỳ tới: Trở ngại 14: Nếu chuyện xảy ra thực sự đã xẩy ra, người khiếu nại và cậu bé kia phải thảo luận với nhau về nó