Máy yếu hay Internet chậm xin nhấn vào nút Play bên dưới đây
Tổng giáo phận Seattle đang phải đối mặt với hàng loạt các câu hỏi sau khi một người đàn ông địa phương được ban phép lành rất long trọng trong một Thánh lễ trước khi đi tự tử.

Robert Fuller, một bệnh nhân HIV và ung thư, đã tự sát vào ngày 10 tháng Năm.

Hôm 27 tháng 8, Associated Press loan tin về những ngày cuối cùng của Fuller bao gồm một bức ảnh và lời kể về phép lành mà ông nhận được tại Giáo xứ St. Therese thuộc tổng giáo phận Seattle, năm ngày trước khi ông kết thúc cuộc đời.

Trong tuyên bố đưa ra hôm 27 tháng 8, Tổng giáo phận Seattle cho biết:

“Câu chuyện về ông Fuller là mối quan tâm rất lớn cho Đức Tổng Giám Mục vì nó có thể gây ngộ nhận giữa người Công Giáo và những người cùng chia sẻ sự tôn kính của chúng ta đối với cuộc sống con người.”

Sau khi Fuller tham dự thánh lễ cuối cùng tại giáo xứ của mình, Cha Quentin Dupont, một linh mục dòng Tên, đã hướng dẫn những đứa trẻ vừa mới được rước lễ lần đầu đến tụ tập quanh người đàn ông này. Vị linh mục, các trẻ em và các thành viên khác trong giáo xứ giơ tay chúc phúc cho Fuller. Toàn bộ các hành động này đã được ghi hình và chụp ảnh bởi một nhà báo của AP. Nói cách khác, tất cả câu chuyện đã được dàn dựng bởi ông Fuller và Associated Press.

Tổng giáo phận Seattle cho biết trước mắt chưa có một hình thức kỷ luật nào được công bố nhưng một cuộc điều tra sâu rộng đang được tiến hành để xác định những gì đã xảy ra trong Thánh lễ ngày 5 tháng Năm, trước và sau đó; cũng như trách nhiệm của những người có liên quan trong gương mù thê thảm này.

Theo thông tấn xã Công Giáo Catholic News Agency, trường hợp của ông Fuller có những yếu tố rất nghiêm trọng.

Ông Fuller, đã nhiễm HIV vào thập niên 1980, được chẩn đoán có khối u ung thư ở đáy lưỡi vào mùa hè năm 2018. Vào cuối đời, ông ta phụ thuộc vào ống truyền dinh dưỡng và không muốn theo đuổi phương pháp hóa trị. Thay vào đó, ông ta bày tỏ ý định muốn được trợ tử.

Bất chấp các giáo huấn của Giáo Hội, Fuller là người cổ vũ cho trợ tử trong hơn ba thập kỷ qua và là thành viên của Hiệp hội Hemlock. Ông ta nói với AP rằng vào thập niên 1980, ông ta đã cho một người bạn bị HIV dùng thuốc quá liều, để giúp người ấy kết liễu cuộc đời.

Tiểu bang Washington đã thông qua Đạo luật “Death With Dignity” vào năm 2008, và kể từ đó, khoảng 1,200 người đã chọn chết bằng trợ tử.

Theo AP, Fuller đồng ý cho đăng toàn bộ câu chuyện của ông để “chứng minh cho mọi người trên khắp đất nước này luật hỗ trợ tự tử hoạt động như thế nào”, như một cách cổ vũ cho trợ tử và an tử. Như thế, cho đến khi chết, ông Fuller đã kiên quyết chống lại các giáo huấn của Giáo Hội cho đến cùng.

Trong bài báo, AP cho biết Fuller trước đó đã cố tự tử bằng cách uống thuốc quá liều những dược phẩm mà ông ta đã đánh cắp khi còn là một y tá tâm thần tại một bệnh viện ở Seattle. Tuy nhiên, sau khi ông ta đã uống thuốc thì trời bắt đầu mưa. Ông gọi điện thoại kêu xe cấp cứu đưa ông vào nhà thương. Ông giải thích với thông tấn xã AP rằng ông ta không muốn chết trong một thời tiết lạnh và ẩm ướt.

Vào ngày 10 tháng 5, Fuller đã tiêm thuốc gây chết người, trộn với những thức uống mà ông yêu thích vào ống truyền dinh dưỡng. Luật trợ tử tại tiểu bang bắt buộc bệnh nhân phải tự dùng thuốc.

Trước khi qua đời, ông Fuller cũng đã tổ chức một bữa tiệc với bạn bè và gia đình, và đã kết hôn dân sự với người bạn đời của mình, là một người đàn ông tên là Reese Baxter. Baxter cũng là người chăm sóc của Fuller. Fuller đã chết khoảng chín giờ rưỡi sau đó.

Kết quả tạm thời cho đến khi tổng giáo phận ra thông báo vào ngày 27 tháng 8 có thể tóm lược như sau:

“Câu chuyện trên AP được đính kèm với một bức ảnh trong đó ông Fuller nhận được sau Thánh lễ. Vào thời điểm bức ảnh này, lãnh đạo giáo xứ đã không nhận thức được ý định của ông Fuller.”

“Sáng hôm đó, vị linh mục trong bức ảnh được báo cho biết là ông Fuller sắp chết và muốn nhận được phép lành của cộng đồng đức tin. Mãi đến sau này, hàng lãnh đạo giáo xứ mới biết kế hoạch thật sự của ông ta. Họ đã báo ngay cho cha sở, là người đã cấp tốc gặp ông Fuller để thảo luận về món quà thiêng liêng của cuộc sống con người và cách chúng ta được mời gọi tôn trọng và tôn kính món quà đó như các môn đệ của Chúa Giêsu.”

Trong khi đó hãng tin AP lại cho rằng kế hoạch của ông Fuller được “nhiều giáo dân trong giáo xứ St. Therese biết và tán thành”. Ông Fuller bắt đầu tham gia thường xuyên các thánh lễ tại St. Therese vào cuối đời mình.

Hãng tin AP nêu đích danh một giáo dân trong hàng lãnh đạo của giáo xứ là ông Kent Stevenson, là người đã nói với AP rằng Fuller đã lựa chọn cái chết một cách “kiên trì và rõ ràng, sẵn sàng và tỉnh táo.”

Trong các bản tin hàng tuần của giáo xứ, ông Kent Stevenson, người phụ trách Thánh Ca trong các buổi lễ luôn được nêu tên cùng với cha sở, vị phó tế trong giáo xứ và người phụ trách kế toán.

Tổng giáo phận cho biết họ đang “xem xét các sự kiện được báo cáo trong câu chuyện này, mặc dù đã diễn ra vài tháng trước.” Tuyên bố nói thêm rằng các Giám Mục của tổng giáo phận Seattle sẽ “làm mọi việc cần thiết để làm sáng tỏ bất kỳ sự ngộ nhận hoặc hoang mang nào, mà câu chuyện này này có thể gây ra.”

Tổng giáo phận Seattle được lãnh đạo bởi Đức Tổng Giám Mục James Peter Sartain, 67 tuổi, và Tổng Giám mục Phó Paul Etienne, 60 tuổi, cùng với hai Giám Mục Phụ Tá là Đức Cha Eusebio Almaguer, 65 tuổi, và Đức Cha Daniel Mueggenborg, 57 tuổi. Đức Thánh Cha đã bổ nhiệm Đức Cha Paul Etienne về Seattle vào tháng Tư vừa qua để hỗ trợ cho Đức Tổng Giám Mục Sartain, sau khi ngài yêu cầu Đức Giáo Hoàng giúp đỡ vì ngài gặp nhiều vấn đề về sức khỏe.

Theo Niên Giám Thống Kê 2017 của Tòa Thánh, tổng giáo phận Seattle có 856,000 người Công Giáo trong tổng số 5,610,000 dân, chiếm 15.3%. Anh chị em tín hữu sinh hoạt trong 145 giáo xứ dưới sự chăm sóc mục vụ của 292 linh mục trong đó có 196 linh mục triều và 96 linh mục dòng. Ngoài ra, còn có 322 nữ tu và 115 nam tu sĩ không có chức linh mục.

Tổng giáo phận nói với Catholic News Agency rằng Cha Dupont, một thành viên của tỉnh dòng Tên miền Tây, được mời trợ giúp dâng các thánh lễ cuối tuần cho hai giáo xứ, trong đó có giáo xứ cả St. Therese.

Người phát ngôn giải thích rằng tổng giáo phận có mối quan hệ lâu dài với cộng đồng Dòng Tên địa phương, và các linh mục của dòng thường hỗ trợ tổng giáo phận bằng cách cử hành các Thánh lễ tại các giáo xứ địa phương không đủ các linh mục triều.

Tỉnh Dòng Tên đã từ chối trả lời các yêu cầu bình luận của Catholic News Agency.

Sách giáo lý Công Giáo khoản 2258 dạy rằng

“Sự sống của con người là điều linh thánh, vì từ ban đầu sự sống này nằm trong quyền lực sáng tạo của Thiên Chúa và luôn liên kết với cứu cánh duy nhất của mình là chính Đấng Sáng Tạo. Từ khởi thủy cho đến cùng tận đời người, chỉ có Thiên Chúa là chủ sự sống: trong bất cứ hoàn cảnh nào, không ai được phép trực tiếp hủy hoại mạng sống người vô tội”

Và nói thêm rằng:

“Phải đặc biệt tôn trọng sự sống của những người tàn tạ, yếu ớt. Những người bệnh hoạn tật nguyền phải được nâng đỡ để sống một cuộc sống càng bình thường càng tốt.” (SglCg 2276)

“Với bất cứ lý do nào và bất cứ phương thế nào, việc trực tiếp giết chết để tránh đau vẫn là nhằm chấm dứt sự sống của những người tật nguyền, đau yếu hoặc hấp hối. Về phương diện luân lý, việc này không thể chấp nhận được. Do đó, có ý làm hoặc bỏ không làm một việc tự nó đưa đến cái chết, để chấm dứt sự đau đớn của một người, là một tội cố ý giết người, tội nghiêm trọng nghịch với phẩm giá con người và với lòng tôn kính Thiên Chúa Hằng Sống, Đấng Tạo Thành con người.” (SglCg 2277)

“Dù bệnh nhân sắp chết, vẫn phải tiếp tục chăm sóc bình thường. Về mặt luân lý, việc sử dụng các loại thuốc giảm đau, để làm dịu bớt sự đau đớn của người hấp hối, ngay cả khi có nguy cơ rút ngắn cuộc sống vẫn được xem là xứng hợp với nhân phẩm, miễn là không nhắm đến cái chết như mục đích hay như phương tiện, nhưng chỉ được tiên đoán và chấp nhận như điều không thể tránh. Săn sóc người hấp hối là một hình thức đặc biệt của đức bác ái vô vị lợi, cần được khuyến khích.” (SglCg 2279)

Cuối cùng, sách giáo lý nhấn mạnh rằng:

“Mỗi người chịu trách nhiệm về sự sống của mình trước mặt Thiên Chúa là Đấng ban sự sống. Chính Người vẫn là Chủ tối thượng của sự sống. Chúng ta có bổn phận đón nhận với lòng biết ơn và gìn giữ sự sống để tôn vinh Thiên Chúa và được cứu độ. Chúng ta là người quản lý chứ không phải là chủ của sự sống mà Chúa đã trao ban. Chúng ta không có quyền định đoạt về mạng sống mình.” (SglCg 2280)


Source:Catholic News Agency