18. NHÌN TRỜI ĐỌC SÁCH

Xa Vận sinh vào thời nhà Tấn, trong túi đựng đầy con đom đóm, nhờ vào ánh sáng yếu ớt của đom đóm mà học bài, nhưng Tôn Khang thì lại ở trong tuyết nhờ màu trắng của tuyết mà đọc sách.

Một hôm, Tôn Khang đi thăm Xa Vận, nhưng không thấy, bèn hỏi ông ta đi đâu, người coi nhà trả lời:

- “Đi ra ngoài bắt đom đóm rồi !”

Không lâu sau đó, Xa Vận đi qua thăm Tôn Khang, nhìn thấy ông ta nhàn rỗi đứng trong sân bèn nói:

- “Tại sao anh không đọc sách?”

Tôn Khang trả lời:

- “Tôi nhìn thời tiết hôm nay hình như tuyết không rơi thì phải.”

(Tiếu lâm)

Suy tư 18:

Ngày xưa các học trò nhà nghèo dùng đom đóm để thấy chữ mà đọc sách, khổ cực trăm bề nhưng vẫn có người thi đỗ làm quan lớn; ngày nay học trò được trang bị “tận răng” nhưng học hành thì biếng nhác, thành tích hạng chót, đó là một nhức nhối cho xã hội và gia đình.

Ánh sáng của con đom đóm thì nhất định không đủ sáng để thấy rõ được mặt chữ; tuyết dù cho có trắng bao nhiêu chăng nữa thì cũng sẽ làm nhòa nét chữ đen, nhưng không thể làm nhòa tâm hồn ham học của các học trò nghèo, đó là tấm gương sáng cho các học trò của thế hệ điện tử vi tính của thời đại @ hôm nay. Ánh sáng mặt trời chỉ có thể giúp các học trò thấy được chữ để học, nhưng không soi sáng được tâm hồn; vi tính chỉ giúp các học trò giải quyết những môn học mau hơn nhanh hơn, nhưng không giải quyết được chuyện rối rắm của tâm hồn...

Học trò Ki-tô hữu là những người hiểu rõ nhất về ánh sáng của Tin Mừng, chính ánh sáng này sẽ làm cho người học trò Ki-tô hữu thấy được việc học là bổn phận của mình và là một hồng ân mà Thiên Chúa đã ban cho họ, cho nên họ nổ lực quyết tâm học cho ra học để giúp ích cho xã hội và cho Giáo Hội mai sau...

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


-------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info