ĐÀI LOAN - Nếu ở Việt Nam, Tết Trung Thu là ngày lễ của trẻ em, là dịp để các bậc phụ huynh mua sắm cho các em những lồng đèn thắp bằng nến hay bằng pin để các em tổ chức rước đèn Trung Thu vui nhộn, v.v... thì ngược lại tại Taiwan, ngày này được xem là ngày "đoàn viên", nghĩa là dịp này là ngày nghỉ lễ quốc gia, chính phủ tạo điều kiện cho những ai xa nhà đều được trở về đoàn tụ với gia đình, sống chan hoà tình thân sau bao ngày xa cách.

Chính vì ngày gia đình đoàn viên, nên trong những ngày này, trên các ngã đường đặc biệt trên các tuyến cao tốc, nạn kẹt xe luôn là vấn nạn luôn làm đau đầu các quan chức chính phủ đương thời mặc dù hệ thống giao thông ở Taiwan từ đường bộ, đường sắt, đường hàng không, Metro và tàu cao tốc (HSR) được xem là khá hiện đại. Dù thế, người dân Taiwan vẫn không quản ngại khó khăn để trở về đoàn viên cùng gia đình.

Tết Trung Thu ở Taiwan còn được xem là dịp để mọi người trong gia đình cùng nhau tổ chức tiệc Barbecue (xin xem hình) và thưởng thức bánh Trung Thu và thưởng ngoạn trăng rằm. Chính vì thế, tại các công viên hay tại các quảng trường công cộng trên toàn lãnh thổ Taiwan, chính phủ tạo mọi điều kiện cho người dân tổ chức tiệc đoàn viên này. Có nơi chính quyền sở tại còn cung cấp cho dân chúng bếp nướng thịt và những vật dụng khác với giá tượng trưng mà thực chất là phí dọn vệ sinh sau khi dân chúng giải tán tiệc vui.

Tại giáo xứ Mother of God nơi tôi phụ trách, hội đồng mục vụ giáo xứ vì thương Cha xứ là người ngoại quốc thì làm gì có gia đình mà về đoàn viên, nên sau thánh lễ Chúa nhật ngay trước thềm Tết Trung thu, giáo xứ đã tổ chức với cách thức "mỗi nhà một món" đem đến để cùng nhau chia sẻ với Cha xứ. Đây là điều làm cho tôi cảm thấy ấm lòng bởi giáo dân xem Cha xứ như người nhà của mình. Mà cũng phải thôi, bởi giáo xứ là đại gia đình mà. Xin cảm ơn những tấm lòng của giáo dân nơi đây đã không để tôi phải cô đơn và vì nhớ nhà, nhớ quê hương mà lơ là công việc mục vụ.

Một vài chia sẻ nhân tết Trung Thu. Cầu xin Chúa chúc lành cho các em thiếu nhi trên toàn thế giới, nhất là các em thiếu nhi tại Việt Nam thân yêu của tôi. Dịp này cũng là dịp để tôi nhớ đến và cầu nguyện không chỉ cho các em thiếu nhi mà còn là dịp để tôi xin Chúa giúp cho giáo hội tại Taiwan này- một giáo hội được xem là "giáo hội già nua". Già nua ở đây không phải vì giáo hội này được hình thành lâu đời (bởi chỉ mới 150 năm mà thôi) mà là đến tham dự thánh lễ chù yếu là những người cao tuổi mà có rất ít người trẻ hay thiếu nhi. Thế nên làm sao để người trẻ hay thiếu nhi đến với giáo xứ trong những ngày lễ là một thách đố lớn đối với giáo hội tại đây và cũng là trăn trở của các vị mục tử đang dấn thân truyền giáo trên mảnh đất ngoại giáo này.