Cảmh trời ảm đạm buổi sớm mai
Nhụy vàng hoa sứ đã tàn phai
Dạo bước thẫn thờ quanh nghĩa địa
Buồn lòng tôi hát khúc bi ai.

Một tiếng thở dài tôi chợt nghĩ
Đến lúc thân này phải ra đi
Thân phận A-đam mang án tội
Làm sao thoát được lưới âm ty.

… Thân phận con người thật mong manh
Hôm nay còn đương tuổi xuân xanh
Ngày mai đã trở nên già cỗi
Ngày kia nằm dưới lớp cỏ tranh

Hôm nay viếng mộ các cha anh
Tưởng nhớ hồn ai ở luyện hình
Cúi đầu con thân thưa cùng Chúa
Thương tặng các ngài phúc trường sinh.