Than thở với Thiên Chúa về những đau khổ phải chịu không phải là một tội lỗi, nhưng một lời cầu nguyện tự thâm tâm con người, Đức Thánh Cha Phanxicô đã nói như trên trong Thánh Lễ buổi sáng Thứ Tư 5 tháng Sáu tại nhà nguyện của Domus Sanctae Marthae trước sự hiện diện của một số thành viên của Bộ Phụng Tự và Kỷ Luật Bí Tích và của Thư viện Tòa Thánh Vatican.

Câu chuyện về Tôbia và Sarah, trong bài đọc thứ nhất là trọng tâm bài giảng của Đức Giáo Hoàng: Hai con người công chính này đã phải sống trong những hoàn cảnh bi đát. Ông Tôbia đã bị mù dù đã làm bao nhiêu điều thiện đến mức suýt chết. Còn bà Sarah đã phải kết hôn với bảy người đàn ông nhưng họ lần lượt chết trước đêm tân hôn. Cả hai, trong tột cùng của đau khổ đã cầu nguyện với Thiên Chúa để cho họ được chết cho xong.

Đức Thánh Cha nói:

"Họ là những người rơi vào trong những tình huống bi đát, và họ tìm kiếm một con đường giải thoát. Họ than thở nhưng họ không nói lộng ngôn phạm đến Chúa":

"Than thở trước mặt Thiên Chúa không phải là một tội lỗi. Một linh mục mà tôi quen biết đã từng nói với một người phụ nữ than thở với Chúa về những bất hạnh của mình: Bà ơi, đó là một hình thức cầu nguyện. Cứ làm như vậy đi. Chúa lắng nghe, Ngài chú ý đến những thở than của chúng ta. Hãy nghĩ đến những con người vĩ đại, như ông Job, trong chương III đã nổi khùng lên: ‘Khốn nạn thay cái ngày tôi chào đời’, và tiên tri Jeremiah, trong chương thứ hai mươi gào lên: ‘Đáng rủa sả thay cái ngày ấy’- họ phàn nàn, thậm chí nguyền rủa, nhưng không phải là nhắm vào Chúa, nhưng là điên tiết lên trước cái tình cảnh của mình, phải không nào? Con người mà. "

Đức Thánh Cha đã trình bày suy tư của ngài về những người đang sống trên bờ vực: trẻ em suy dinh dưỡng, người tị nạn, người bị bệnh nan y. Ngài nhận xét rằng, trong bài Tin Mừng trong thánh lễ hôm thứ Tư trong tuần thứ Chín Mùa Quanh Năm, có những người thuộc bè Sa-đốc gài bẫy Chúa Giêsu về trường hợp khó khăn của một người phụ nữ, là người vợ góa của bảy người đàn ông.

"Những người Sa-đốc này đã nói về người phụ nữ này như thể cô ta là một vật thí nghiệm, hoàn toàn vô cảm khi coi cô là một vấn nạn đạo đức trừu tượng. Khi chúng ta nghĩ về những người đau khổ, chúng ta nghĩ về họ như thể họ đơn thuần là một câu hỏi hóc búa về đạo đức hay chúng ta nghĩ về họ với sự rung động của trái tim và thể xác chúng ta? Tôi không thích cái kiểu đề cập đến người những sống trong tình huống khó khăn một cách lạnh lùng đôi khi với các số liệu thống kê, chứ không phải với tình người. Trong Giáo Hội không thiếu những người đang phải sống trong những tình huống khó khăn này ".

Đức Giáo Hoàng nói rằng trong những trường hợp này, chúng ta hãy làm những gì Chúa Giêsu đã đưa ra:

"Hãy cầu nguyện cho họ. Họ phải đi vào con tim tôi, họ phải làm tôi bồn chồn lo lắng khi anh chị em tôi đang phải đau đau khổ. Đây là mầu nhiệm các thánh thông công: hãy cầu nguyện với Chúa, ‘Lạy Chúa, xin hãy nhìn đến người anh em này đang than khóc, đau khổ. Hãy cầu nguyện thực sự với thân xác cụ thể của chúng ta, chứ đừng chỉ là những ý tưởng suông, hãy cầu nguyện bằng con tim chúng ta."