Hình ảnh khó quên


Thường xuyên ra vào khu vực làm việc để phục vụ cho cuộc trại Anrê, có một cụ bà trên 80 tuổi ngồi bệt sát đất để đóng mở cửa mỗi khi có người ra vào. Bà không hỏi han, trao đổi với ai nhưng chỉ vuốt ve và nói chuyện với chú Mèo trắng dễ thương..., dường như chú Mèo cũng đồng cảm và chia sẻ sự phục vụ âm thầm này với bà.

Chẳng cần ai sai bảo nhưng gương phục vụ khiêm tốn, âm thầm của bà làm chúng tôi mường tượng cũng chính là hình ảnh của những bà mẹ Mằng lăng đã sản sinh cho Giáo hội những đứa con yêu như Anrê Phú yên.

Về Quê Anh

Về quê anh bao ngày mong đợi
Con tim nhỏ dịu vời khôn tả
Còn đò xưa dòng sông cuộn chảy
Chiều tím biếc sáng hồng sương sớm
Mỗi bước chân thơm dấu yêu thương
Luỹ tre làng khu vườn dấu ái
Nhớ ngày nào bắt bướm hái hoa
Bằng lời ru kinh nguyện Chúa Trời
Anh lớn lên trong tình mẫu tử
Thành cổ ấy ân thiêng anh nhận
Lời xin vâng chắp cánh lên đường
Vẫy tay chào quê cũ dấu yêu
Anh quì xuống ngước về thiên quốc
Chỉ thế thôi bài thơ vĩnh biệt
Bằng máu đào anh viết cho em
Về lại đây xin anh góp sức
Bằng hơi thở nhịp tim anh đập
Xin tiếp lửa đời anh thắp sáng
Để mai ngày bay mãi không nguôi
Gương anh đó muôn đời bất diệt.