MỚI MẺ VÀ ĐẦY SỨC SỐNG
“Vào quãng nửa đêm, Phaolô và Sila hát thánh ca cầu nguyện với Thiên Chúa; các người tù nghe hai ông hát”.
Steve Goodier viết, “Cả chim ruồi và kền kền đều bay qua các sa mạc. Tất cả những gì kền kền nhìn thấy là thịt thối rữa, bởi đó là thứ chúng kiếm tìm; chúng sống nhờ những thức ăn đó. Nhưng chim ruồi lại phớt lờ mùi thịt của những con vật chết; thay vào đó, chúng tìm kiếm những bông hoa rực rỡ của thực vật sa mạc, các đoá xương rồng. Kền kền sống bằng những gì đã có; chúng sống trên quá khứ; lấp đầy bản thân bằng những gì đã chết và hư thối. Nhưng chim ruồi, sống bằng những gì đang có; chúng tìm kiếm cuộc sống mới, lấp đầy bản thân với sự ‘mới mẻ và đầy sức sống’. Mỗi con chim tìm thấy những gì nó đang tìm kiếm. Đó cũng là những gì con người phải làm!”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thật thú vị, chủ đề ‘mới mẻ và đầy sức sống’ cũng toát lên một cách bất ngờ trong phụng vụ Lời Chúa hôm nay; cách riêng bài đọc Công Vụ Tông Đồ, khi “Vào quãng nửa đêm, Phaolô và Sila hát thánh ca cầu nguyện với Thiên Chúa; các người tù nghe hai ông hát”, dù họ đã bị đánh đập và đang bị tống vào ngục thất sâu nhất, tối tăm nhất. Đây là một bằng chứng cho thấy Đấng Phục Sinh đang hiện diện và hoạt động cùng Thánh Thần của Ngài nơi những kẻ Ngài yêu, trong những hoàn cảnh nghiệt ngã nhất của họ; một sự hiện diện và hoạt động hoàn toàn ‘mới mẻ và đầy sức sống’.
Không ai trong chúng ta cảm thấy dễ dàng để cất lời ngợi khen Thiên Chúa trong những hoàn cảnh như thế; có chăng, chỉ là một lời cầu xin cứu giúp hay những lời kinh trong tuyệt vọng vốn sẽ ‘đậu xuống’ trên môi miệng chúng ta hơn là một lời chúc khen trong hoàn cảnh này. Như vậy, những lời tán tụng của Phaolô và Sila trong nhà tù là một bằng chứng hùng hồn, tiết lộ một niềm xác tín bên trong của hai ông rằng, Thiên Chúa mạnh hơn thế lực ác tâm của con người; và nếu Thiên Chúa đã làm cho Chúa Giêsu sống lại từ kẻ chết, thì Ngài cũng có thể giải cứu Phaolô và Sila khỏi tình huống tưởng chừng như vô vọng này.
Quả vậy, câu chuyện kết thúc một cách tuyệt vời với việc viên cai ngục và gia đình ông đáp lại lời giảng của Phaolô! Bấy giờ, “Viên cai ngục đem hai ngài đi, rửa vết thương, và lập tức anh ta được chịu phép rửa cùng với tất cả người nhà. Rồi anh đưa hai ngài lên nhà, dọn bàn ăn. Anh và cả nhà vui mừng vì đã tin Thiên Chúa”. Và như thế, xem ra, Đấng Phục Sinh và Thánh Thần của Ngài thực sự đang hoạt động một cách ‘mới mẻ và đầy sức sống’ trong những tình huống bất trắc nhất, nghiệt ngã nhất nơi những môn đệ Ngài; để từ đó, Phaolô và Sila có thể tiếp tục hát ca ngợi khen với tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca hôm nay, rằng, “Lạy Chúa, tay hữu Chúa khiến con được sống an lành”.
Đây cũng là thông điệp Chúa Giêsu nhắn gửi trong Tin Mừng hôm nay, khi các môn đệ của Ngài buồn sầu vì Ngài đã nói với họ việc Ngài ra đi và rời bỏ họ. Tuy nhiên, cũng trong bữa ăn cuối cùng ấy, Ngài đã đem ‘một chút ánh sáng vào trong nỗi buồn’ của bóng tối tâm linh nơi họ, bằng cách bảo đảm với họ rằng, việc Ngài rời họ để về với Chúa Cha là một mối lợi cho họ. Sự ra đi này dường như đang chứa đựng bên trong nó ‘những hạt giống’ của một cuộc sống mới; tạo nên ‘một cơ hội mới’ để Thiên Chúa có thể hoạt động một cách ‘mới mẻ và đầy sức sống’ nơi họ. Ngài nói đến một sự hiện diện mới của Thánh Thần, Đấng được sai đến từ Chúa Cha vốn sẽ tiếp tục hoạt động không chỉ ‘qua họ, trong họ và cùng họ’ nhưng còn ‘qua những ai nối tiếp họ’; trong đó, có chúng ta.
Anh Chị em,
Đấng Phục Sinh và Thánh Thần của Ngài cũng đang hoạt động một cách ‘mới mẻ và đầy sức sống’ nơi chúng ta trong những ngày dịch bệnh này. Ngài mời gọi chúng ta đến và ở lại lâu giờ hơn với Ngài; Ngài chờ đợi chúng ta thống hối trở về để từ bỏ một tội lỗi nào đó; Ngài mong mỏi chúng ta ra khỏi chính mình để chăm sóc lẫn nhau nhiều hơn; Ngài ước trông chúng ta cảm thông và thương xót nhau hơn; và Ngài cũng muốn khơi lên nơi chúng ta lòng khao khát cháy bỏng hơn chính Thánh Thể của Ngài khi chúng ta không đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ được. Đó chính là sự ‘mới mẻ và đầy sức sống’ mà Chúa Phục Sinh và Thánh Thần của Ngài đang chờ đợi nơi mỗi người chúng ta.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, thế giới xem ra cũng đang sống trong ‘ngục tối’ của bất ổn vì dịch bệnh; xin cho con xác tín rằng, Chúa đang ở cùng con, Thánh Thần đang hoạt động trong con, qua con; nhờ đó, như loài chim nhỏ bé kia, con biết chỉ tìm kiếm những bông hoa hoan lạc và bình an của Thánh Thần, đó cũng là tất cả những gì ‘mới mẻ và đầy sức sống’ cho con; và qua con, cho anh chị em con”, Amen.
(Tgp. Huế)
“Vào quãng nửa đêm, Phaolô và Sila hát thánh ca cầu nguyện với Thiên Chúa; các người tù nghe hai ông hát”.
Kính thưa Anh Chị em,
Thật thú vị, chủ đề ‘mới mẻ và đầy sức sống’ cũng toát lên một cách bất ngờ trong phụng vụ Lời Chúa hôm nay; cách riêng bài đọc Công Vụ Tông Đồ, khi “Vào quãng nửa đêm, Phaolô và Sila hát thánh ca cầu nguyện với Thiên Chúa; các người tù nghe hai ông hát”, dù họ đã bị đánh đập và đang bị tống vào ngục thất sâu nhất, tối tăm nhất. Đây là một bằng chứng cho thấy Đấng Phục Sinh đang hiện diện và hoạt động cùng Thánh Thần của Ngài nơi những kẻ Ngài yêu, trong những hoàn cảnh nghiệt ngã nhất của họ; một sự hiện diện và hoạt động hoàn toàn ‘mới mẻ và đầy sức sống’.
Không ai trong chúng ta cảm thấy dễ dàng để cất lời ngợi khen Thiên Chúa trong những hoàn cảnh như thế; có chăng, chỉ là một lời cầu xin cứu giúp hay những lời kinh trong tuyệt vọng vốn sẽ ‘đậu xuống’ trên môi miệng chúng ta hơn là một lời chúc khen trong hoàn cảnh này. Như vậy, những lời tán tụng của Phaolô và Sila trong nhà tù là một bằng chứng hùng hồn, tiết lộ một niềm xác tín bên trong của hai ông rằng, Thiên Chúa mạnh hơn thế lực ác tâm của con người; và nếu Thiên Chúa đã làm cho Chúa Giêsu sống lại từ kẻ chết, thì Ngài cũng có thể giải cứu Phaolô và Sila khỏi tình huống tưởng chừng như vô vọng này.
Quả vậy, câu chuyện kết thúc một cách tuyệt vời với việc viên cai ngục và gia đình ông đáp lại lời giảng của Phaolô! Bấy giờ, “Viên cai ngục đem hai ngài đi, rửa vết thương, và lập tức anh ta được chịu phép rửa cùng với tất cả người nhà. Rồi anh đưa hai ngài lên nhà, dọn bàn ăn. Anh và cả nhà vui mừng vì đã tin Thiên Chúa”. Và như thế, xem ra, Đấng Phục Sinh và Thánh Thần của Ngài thực sự đang hoạt động một cách ‘mới mẻ và đầy sức sống’ trong những tình huống bất trắc nhất, nghiệt ngã nhất nơi những môn đệ Ngài; để từ đó, Phaolô và Sila có thể tiếp tục hát ca ngợi khen với tâm tình của Thánh Vịnh đáp ca hôm nay, rằng, “Lạy Chúa, tay hữu Chúa khiến con được sống an lành”.
Đây cũng là thông điệp Chúa Giêsu nhắn gửi trong Tin Mừng hôm nay, khi các môn đệ của Ngài buồn sầu vì Ngài đã nói với họ việc Ngài ra đi và rời bỏ họ. Tuy nhiên, cũng trong bữa ăn cuối cùng ấy, Ngài đã đem ‘một chút ánh sáng vào trong nỗi buồn’ của bóng tối tâm linh nơi họ, bằng cách bảo đảm với họ rằng, việc Ngài rời họ để về với Chúa Cha là một mối lợi cho họ. Sự ra đi này dường như đang chứa đựng bên trong nó ‘những hạt giống’ của một cuộc sống mới; tạo nên ‘một cơ hội mới’ để Thiên Chúa có thể hoạt động một cách ‘mới mẻ và đầy sức sống’ nơi họ. Ngài nói đến một sự hiện diện mới của Thánh Thần, Đấng được sai đến từ Chúa Cha vốn sẽ tiếp tục hoạt động không chỉ ‘qua họ, trong họ và cùng họ’ nhưng còn ‘qua những ai nối tiếp họ’; trong đó, có chúng ta.
Anh Chị em,
Đấng Phục Sinh và Thánh Thần của Ngài cũng đang hoạt động một cách ‘mới mẻ và đầy sức sống’ nơi chúng ta trong những ngày dịch bệnh này. Ngài mời gọi chúng ta đến và ở lại lâu giờ hơn với Ngài; Ngài chờ đợi chúng ta thống hối trở về để từ bỏ một tội lỗi nào đó; Ngài mong mỏi chúng ta ra khỏi chính mình để chăm sóc lẫn nhau nhiều hơn; Ngài ước trông chúng ta cảm thông và thương xót nhau hơn; và Ngài cũng muốn khơi lên nơi chúng ta lòng khao khát cháy bỏng hơn chính Thánh Thể của Ngài khi chúng ta không đến nhà thờ tham dự Thánh Lễ được. Đó chính là sự ‘mới mẻ và đầy sức sống’ mà Chúa Phục Sinh và Thánh Thần của Ngài đang chờ đợi nơi mỗi người chúng ta.
Chúng ta có thể cầu nguyện,
“Lạy Chúa, thế giới xem ra cũng đang sống trong ‘ngục tối’ của bất ổn vì dịch bệnh; xin cho con xác tín rằng, Chúa đang ở cùng con, Thánh Thần đang hoạt động trong con, qua con; nhờ đó, như loài chim nhỏ bé kia, con biết chỉ tìm kiếm những bông hoa hoan lạc và bình an của Thánh Thần, đó cũng là tất cả những gì ‘mới mẻ và đầy sức sống’ cho con; và qua con, cho anh chị em con”, Amen.
(Tgp. Huế)