CN II MÙA VỌNG NĂM B
DỌN ĐƯỜNG TÂM HỒN

Để chuẩn bị xa giá nhà vua đến nơi nào, thường có người lính cầm loa đi trước hô to để dọn đường. Nghe tiếng loa hiệu, dân chúng thu dọn mọi thứ bị xem là không đẹp mắt, làm cho con đường sạch đón vua đi qua.

Nhiệm vụ của thánh Gioan Tẩy giả vừa giống như thế, nhưng cũng vừa không giống. Giống là vì thánh Gioan cũng được gọi là người dọn đường.

Không giống là vì nhiệm vụ của thánh Gioan quan trọng, cao cả, không một kẻ dọn đường nào có thể sánh ví: Thánh Gioan không dọn đường đi như những người dọn đường cho vua chúa, nhưng là DỌN TÂM HỒN. Dọn đường để chính Thiên Chúa đi vào tâm hồn con người.

Người dọn đường tâm hồn nhắn gởi đến mọi người lời kêu gọi thống thiết: “Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng”.

Cùng với lời kêu gọi dọn đường cho Chúa là rao giảng phép rửa sám hối để đem mọi người trở về với lòng ăn năn tội nhằm xin ơn tha thứ.

Hóa ra dọn đường cho Chúa ngự vào tâm hồn, không có gì khác hơn, nhưng chính là hoán cải đời sống và thú nhận tội lỗi để được ơn tha thứ.

Con người mang thân phận yếu đuối, không tránh khỏi những lần bị cám dỗ, sự dữ, sự xấu xô đẩy, nhận chìm. Vì thế đường vào tâm hồn không còn trơn phẳng như ngày mời lãnh bí tích thánh tẩy. Dọc dài năm tháng, đường tâm hồn thêm ghồ ghề, lồi lõm, nhiều nguy cơ đổ vỡ, té ngã.

Đó là những hận thù, đố kỵ, ghanh tị, hiềm khích, ích kỷ, tham lam, gièm pha, nói xấu, tìm cách hạ bệ người xung quanh, đưa mình lên, khẳng định bản thân, chèo kéo hay tìm kiến những lợi lộc trần thế...

Cõi lòng u ám, chất chứa tội lỗi; đường vào cõi lòng nhiều hiểm nguy là "virus" cực độc, khiến tương quan tình yêu không còn, lòng người với nhau chỉ là mảnh vỡ thủy tinh chực chờ gây tổn thương và sát thương nhau.

Nó khiến hai người láng giềng cách nhau một bức vách không thể đến với nhau; hai người bạn cùng ngồi chung trong một văn phòng không nhìn mặt nhau, thậm chí anh em ruột thịt, vợ chồng chung sống dưới một mái nhà, ngồi quanh một mâm cơm, nhưng tâm hồn cách trở diệu vợi...

Thánh Gioan đòi ta hoán cải đời sống và thú nhận tội lỗi là đòi ta nhận ra chính mình, chân thành nhìn trực diện vào hồn mình để thấy:

- Nhiều đồi núi kiêu ngạo mà tìm cách bạt đi bằng nỗ lực sống khiêm nhu, hiền hòa;
- Nhiều thung lũng ích kỷ mà lấp đầy bằng vị tha, bằng tin yêu, bằng đối xử với nhau chân thành;
- Nhiều ghồ ghề khúc khuỷu trong các mối tương quan mà tập tành bác ái, đón nhận tha thứ, gieo tin yêu...
- Nhiều lối nghĩ quanh co, nhiều tính toán lệch lạc mà thực tập tính ngay thẳng, thực tập sống bên nhau chân thành;
- Nhiều lũng sâu thiếu ánh sáng yêu thương, tương trợ mà san cho phẳng bằng cố gắng từng ngày vươn lên trong rộng lòng sớt chia, thông cảm, gần gũi, tạo niềm ủi an.

Một khi đã biết sửa sai, biết làm cho mọi cái nhìn, mọi góc cạnh của đời mình thành ngay thẳng, biết tránh xa sự tội, vượt thắng cám dỗ, biết luôn ý thức từng giây phút chỉnh đốn cách sống, cách nghĩ, cách làm cho phù hợp ý Chúa, chúng ta sẽ được ơn tha thứ, sẽ nhìn thấy ơn cứu độ của Chúa.

Hãy nhớ, lời mời gọi của thánh Gioan: “Hãy dọn đường Chúa, hãy sửa đường Chúa cho ngay thẳng” đã có từ rất lâu, vẫn phù hợp cho mọi người hôm nay. Vì ở đâu có tội lỗi, ở đó rất cần ơn ăn năn sám hối.

Bạn và tôi có tội. Cách duy nhất để dọn đường và sửa đường đón Chúa ngự vào tâm hồn là ăn năn sám hối.

Chỉ có ăn năn sám hối, lòng ta mới thực sự thành đại lộ thênh thang mở ra với Chúa Cứu Thế.

Hãy nhớ, chỉ có tâm hồn trong sạch, một tâm hồn hoàn toàn không vướng mắc tội lỗi mới xứng đáng Chúa ngự vào.