NHỮNG CẢM NHẬN TỪ THÁNH LỄ TRUYỀN DẦU TẠI NHÀ THỜ CHÁNH TÒA GIÁO PHẬN PHÚ CƯỜNG NGÀY 02-4-2015

Rời ngôi nhà thờ quen thuộc, chỗ ngồi quen thuộc hàng ngày tham dự thánh lễ, để đến nhà thờ Chánh Tòa uy nghi của Giáo phận Phú Cường thân yêu, lòng tôi bồi hồi cảm xúc. Những buổi tĩnh tâm với hình ảnh người cha nhân hậu, người đàn bà bị ném đá 2000 năm trước, lắng đọng trong tâm hồn người tín hữu những bức tranh của đời mình. Từng tội đã phạm như quay cuồng trong tâm trí tôi khi nghe đọc bài Thương Khó Chúa Giêsu. Tôi là ai? Philatô, Barnaba, tên trộm dữ, hay Giuđa? Và, Lễ Lá với những lời tung hô con vua Đavít, đã dẫn dắt chúng tôi vào những ngày trọng đại nhất của năm Phụng vụ 2015.

Sáng nay, 02-4-2015 Giáo phận Phú Cường cử hành Thánh Lễ Truyền dầu: Dầu Thánh, Dầu Bệnh nhân, Dầu Dự tòng với Linh mục đoàn Giáo phận Phú Cường nối nhau tiến vào Thánh đường trong bộ lễ phục màu trắng tinh tuyền, tưởng niệm việc Chúa Giêsu lập Bí tích Truyền Chức Thánh, tái diễn hy lễ Chúa Kitô trên Thánh giá với một mối tương quan giữa người mục tử và đoàn chiên.

Dầu Thánh (Sanctum Chrisma) dùng trong 3 bí tích có ghi ấn tích: Rửa tội, Thêm sức và Truyền chức. Dầu xoa dịu thân xác được vững mạnh trong Đức tin và niềm hy vọng giải thoát, làm thuyên giảm những đau đớn, ban sức sống cho người được lãnh nhận.

Với tuyên hứa lại lời trong ngày chịu chức, ngày lãnh nhận chức vụ: Vương đế, Tư tế và Tiên tri, tôi cảm nhận sự thiêng liêng từ các ngài. Ngoài lễ phục màu trắng là một thân xác với bản tính đặc trưng của con người, các linh mục cũng có những cơn cám dỗ, mà hằng ngày phải chống trả một cách mạnh mẻ trong việc thi hành sứ vụ của một vị linh mục: đời sống nội tâm và những công việc tất bật. Cha xứ của tôi có 5000 giáo dân, 5000 con người lúc nào cũng có ý kiến, phê bình khen, chê, và sẵn sàng đóng đinh vị linh mục của mình bất kỳ lúc nào, nếu khám phá ra điều gì bất toàn nơi các ngài.

Thánh lễ sáng nay do Đức Cha Giuse Nguyễn Tấn Tước - Giám mục Giáo phận Phú Cường chủ tế, còn có sự hiện diện của Đức Cha Phêrô Trần Đình Tứ khả kính, tôi nhìn thấy những mái tóc bạc phơ của các cha cao niên, bước run rẩy trước bậc tam cấp, cả một đời tận hiến cho Chúa. Các cha đã trải qua cuộc đời linh mục đầy ắp kỷ niệm buồn vui, và giờ đây một mình nơi nhà hưu dưỡng, với tràng hạt Mân côi trên tay. Các cha đương nhiệm đang truyền cho chúng tôi một sức sống mới. Không hiểu vì sao trong giây phút này, tôi nhận ra mình đã yêu kính Chúa biết bao, và yêu mến các vị linh mục đã đến giáo xứ gầy công xây dựng, nhưng lại sống như người khách trọ, chỉ một lệnh bề trên, là vâng lời ra đi. Những cảm giác thương ghét trước đây nhường chỗ cho một niềm cảm mến vô biên khi thấy Đức Cha Giuse ôm hôn trao bình an từng vị linh mục, ôm đến trăm con người; và các ngài phải "ôm hôn" cả ngàn người chúng tôi, ôm những con người nghèo khó, khốn khổ, và ôm cả những cái không thể yêu được, mà vẫn phải thực thi trong tinh thần bác ái Chúa KiTô.

Những bình Dầu Thánh được Đức Cha Giuse làm phép, không khí lắng đọng trong sự long trọng, hiệp nhất. Bình dầu lớn sẽ chung chia thành từng chum nhỏ, đem về giáo xứ để các cha xức dầu, đem ân sủng Chúa Thánh Thần ghi dấu trong các Bí tích, đến cho những ai cần lãnh nhận. Hình ảnh của tấm bánh được phân phát và cho đi, và cũng là hình ảnh của những cành ôliu xanh tươi, chiết xuất ra tinh dầu, như máu và nước chảy ra từ cạnh nương long. Thiên Chúa đã cho tôi nguồn mạch sống, là của nuôi linh hồn, trong một Giáo Hội hiệp nhất: từ Tòa thánh Rôma đến các nước, các dân qua việc thi hành chức vụ của Đức Giáo Hoàng, Giám mục và Linh mục; các dòng tu cho các tín hữu khắp nơi trên thế giới.

Tôi nhìn thấy một lần xức dầu bệnh nhân, miếng bông gòn thấm dầu được đốt đi, và bàn tay cầm miếng bông gòn ấy trét lên đầu trước khi rửa tay. Cử chỉ nhỏ nhoi nhưng biểu lộ lòng tôn kính, đơn sơ của người tín hữu trong niềm tin và hy vọng, hẳn vẫn trường tồn trong lòng những ai yêu quí Chức thánh, Dầu thánh, để được hưởng nhờ ân sủng Thánh Linh trong lúc cần kíp.

Thánh lễ Truyền Dầu đã khép lại, mỗi người trở về trong bổn phận đời mình với thập giá hằng ngày, với mọi cố gắng nổ lực hết mình trong bổn phận thiêng liêng với Cha trên trời, và với anh chị em. Hình ảnh đẹp và cao sang của ngày hôm nay sẽ làm cho tôi nhớ mãi, tôi nguyện cố gắng sống tốt hơn trong ơn gọi, sốt sắng hơn khi tham dự Thánh lễ.

Chỉ có mấy bước chân, xã hội bên ngoài ồn ào náo nhiệt với cuộc sống bon chen, ngôi nhà thờ Chánh Tòa uy nghiêm sừng sũng giữa nắng và gió, kiên vững với niềm tin Đức Kitô đã chết và sống lại, như thách đố chúng tôi phải chiến thắng, phải ra khỏi con người của mình, cộng tác với các cha "Loan Báo Tin Mừng Ngôi Hai" cứu chuộc, giữa đời.

Tuần Thánh năm nay lại trở về trong những đêm trăng rằm sáng tỏ, ghi nhớ công ơn của bao người nằm xuống đã một thời hoạt động sôi nỗi, cho niềm tin duy trì qua bao thế hệ. Trong đó có sự hy sinh cao quý của quý cha, sự hy sinh đó là ánh đuốc soi đường cho giáo dân chúng con trên hành trình Đức tin trong năm Tân Phúc Âm hóa gia đình con cái Thiên Chúa, vì hạnh phúc thay ai cư ngụ nơi nhà Chúa, họ sẽ ca ngợi Chúa đến muôn đời ( x.Tv 83,3-6a).

Đại lễ Phục sinh đã đến cho lòng người rộng mở, những đau khổ nhục nhằn trong đời, cùng hiệp dâng với máu và nước Đức Kitô đã hiến tế, tôi sẽ tập đi từng bước, từng bước trong ánh sáng chân lý Ngài, và tôi tin mình sẽ tìm đến hạnh phúc đích thực trong ngày sau hết.

Phượng Nguyễn