Trong suốt một năm, có lẽ không thời gian nào người Việt tha hương lại nhớ nhà cho bằng thời gian cận Tết Nguyên Đán. “Mừng xuân đón Tết rưng rưng nhớ nhà”. Mừng xuân, đón Tết nhưng trong tiếng thở dài rưng rưng nhớ về cố quốc với những phong tục, truyền thống đã ăn sâu trong tâm khảm của đời người.

Trong bối cảnh đó, một trong những hoạt động mang tính cộng đoàn được nhiều người nôn nao chờ đón là gói và nấu bánh chưng. Tại Úc, các hoạt động như thế rất mạnh tại Nam Úc, Brisbane và Tây Úc.

Có lẽ, trong tâm tưởng của người Việt Nam, nét “văn hóa làng xóm” vẫn còn rất đậm và tưởng đã bị chôn vùi trong một xã hội thống trị bởi chủ nghĩa cá nhân nay được dịp bừng lên trong dịp này.

Trong bài phóng sự hình ảnh này chúng tôi xin ghi lại hình ảnh của hàng trăm người già trẻ lớn bé đổ dồn về Trung Tâm Công Giáo Việt Nam Tây Úc để gói bánh, luộc bánh và phụ giúp các việc lặt vặt khác.

Ở một góc các bà, các cô đang gói bánh thỉnh thoảng lại rộ lên những tiếng cười khi một bà nào đó hào hứng kể lại những câu chuyện ý nhị hồi còn ở quê nhà, những chuyện ngày xửa ngày xưa xa lắm rồi, hồi từ còn ở Bắc, hay lúc di cư vào Nam.

Những em thiếu nhi, hay thanh niên thiếu nữ há hốc mồm nghe chuyện, những chuyện như từ một thế giới nào đó xa xăm lạ lẫm. Nhưng đó lại là những chuyện đã diễn ra với những người rất thân thương của họ.

Ở một góc khác, ông cố Thân và các vị “bô lão” cũng như các ông trung niên khác đang ngồi tán gẫu bên những nồi bánh chưng sôi sùng sục. Các vị thao thao đủ thứ chuyện, từ những phong tục tập quán ngày Tết nơi quê nhà, những gian lao sống chết đời quân ngũ, những mùa xuân trong lao tù học tập cải tạo, đến những kinh nghiệm đức tin trong thời buổi đầy thử thách giữa làn tên mũi đạn.