“Hãy ở lại trong Thầy,
như Thầy ở lại trong anh em”
(Ga 15,4)

KHÔNG Ở TRONG THẦY

Ai không ở lại trong Thầy,
Cuộc đời kẻ ấy tràn đầy dối gian.
Trí tâm chẳng được bình an,
Bởi vì chất chứa muôn vàn ác tâm.
Cuộc đời vẫn bị giam cầm,
Ở trong tội ác, sai lầm điêu ngoa.
Để rồi quên mất người Cha,
Chính là Thiên Chúa bao la ân tình.
Đồng thời chẳng sống Đệ huynh,
Với bao kẻ khác chân tình vị tha.
Cành nho chẳng có “quả hoa”
Giê-su chặt bỏ, loại ra khỏi Ngài
Thế là gặp phải họa tai
Trở thành khô héo chẳng ai đoái hoài
Nghĩa tình đã bị tàn phai,
Muôn đời xa Chúa mãi hoài tiêu vong.

KẾT HỢP VỚI THẦY

Chính nhờ “kết hợp” với Thầy,
Đời anh lại được tràn đầy thiện chân.
Quả hoa nặng trĩu trên cành,
Bằng bao việc tốt, điều lành thực thi.
Bởi nhờ luôn biết cho đi,
Bản thân cuộc sống chỉ vì yêu thương.
Gúp người lạc bước lầm đường,
Bước vào chính lộ, khỏi vương buồn phiền.
Tình anh nối kết gắn liền,
Với bao kẻ khác suốt trên đường đời.
Mọi người trở lại làm người,
Ở trong bản chất tuyệt vời trinh trong.
Biển tình trải rộng mênh mông,
Thuyền đời cập bến ở trong an bình.
Mọi người chắc chắn hiển vinh,
Ở trong ánh sáng Phục sinh vĩnh hằng.

NẶNG TRĨU QUẢ HOA

Cành nho “Nặng trĩu Quả Hoa”,
Chính nhờ nhựa sống chan hòa bên trong.
Chúa hằng ngự trị cõi lòng,
Đời em thanh khiết, nên không gian tà.
Nghĩa tình vẫn cứ đậm đà,
Với cùng Thiên Chúa là Cha nhân lành.
Đồng thời luôn sống cận thân,
Cùng bao người khác chung quanh hằng ngày.
Giúp cho xã hội đổi thay,
Cuộc đời nhân thế đẹp, hay mọi đàng.
Mọi người biết sống hiên ngang,
Vượt qua thử thách, vững vàng cậy tin.
Thế trần khỏi cảnh chiến chinh,
Muôn người được hưởng hòa bình tình thương.
Dắt nhau về chốn thiên đường,
Nơi đây được sống miên trường bên Cha.