CÂU LẠC BỘ SÁNG TÁC THƠ – VĂN CÔNG GIÁO

¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯15/04/2010¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯¯

Kính thưa Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em Thiếu Nhi thân mến.

Có lẽ các em còn e ngại chưa dám mạnh dạn viết bài. Nhưng có những tác giả lớn tuổi cũng rất thao thức về những điều tốt đẹp cho tuổi thiếu nhi, bằng nhiều cách chúng ta mời gọi các em vào những sân chơi có giá trị tinh thần. Sáng tác thơ văn thiếu nhi là một sân chơi thiết thực bổ ích cho các em, có một số tác giả cũng đã gởi bài viết cho thiếu nhi để cùng đồng hành và nâng đỡ các em. Chúng con cũng mong mọi người cùng đồng hành, giúp đỡ chúng con bằng cách giới thiệu cho các em về TRANG THƠ - VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO này. Nếu có thể được xin gởi bài viết về thiếu nhi cho chúng con để làm một trang riêng dành cho các em.

Chúng con vẫn biết “vạn sự khởi đầu nan”, nhưng có sự đồng hành của Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí phụ huynh và các em, chúng con mạnh dạn bước đi và sẽ cố gắng hết sức mình để phục vụ các em.

Rất mong Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em nhiệt tình hưởng ứng. Các bài được chọn sẽ đăng trên trang Đồng Xanh Thơ Sài Gòn của website www.dunglac.org và www.tamlinhvaodoi.net và được gởi đến trên 10.000 địa chỉ mail của các độc giả trong nước và hải ngoại.

Bài vở của các em xin đề là THƠ – VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO và gởi về:

Hoàng Thi Ca.

Email: dxtsaigon@gmail.com

Chân thành cám ơn Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em.

*****************

Chúng con xin chân thành giới thiệu đến Quí Linh mục, Quí Tu sĩ nam nữ, Quí Giáo lý viên, Quí Phụ huynh và các em TRANG THƠ – VĂN THIẾU NHI CÔNG GIÁO 01

Của các tác giả:

Trầm Tĩnh Nguyện;

Giáng Fa;

Hoa Mặt Trời;

Thế Kiên

và Đỗ Thảo Anh.

TRANG THƠ

THƠ TRẦM TĨNH NGUYỆN


CA DAO CHO BÉ

CHUỒN CHUỒN

“Chuồn chuồn có cánh thì bay”.

Nếu không có cánh, hỏi mày làm chi?

Làm chi? – Chẳng biết làm gì!

CON CÓC

“Con cóc là cậu ông Trời”.

Ông Trời đi vắng. Rồi đời cậu luôn!

Con cóc là cậu nỗi buồn.

CAU, TRẦU VÀ VÔI

“Con mèo mà trèo cây cau”.

Cây cau cùng với dây trầu bà con.

Bình vôi xớ rớ, dỗi hờn.

QUẠ VÀ DIỀU

“Chiều chiều quạ nói với diều”.

Lắm lời, lắm chuyện, ra chiều đàn anh.

Lắm điều, lại hóa lanh chanh!

CUA VÀ ỐC

“Con cua tám cẳng hai càng”.

Bò lui, bò tới, bò ngang, bò về.

Con ốc trông thấy mà mê!

CON CÒ

“Con cò lặn lội bờ sông”.

Mang theo cái giỏ bỏ trong cái thùng

Thương con, đâu quản bão bùng.

Trầm Tĩnh Nguyện

THƠ GIÁNG FA

BÉ BÌNH

Sáng nay bé Bình ngủ quên

Không đi dự lễ thế nên thấy buồn

Mắt nhòe mấy giọt lệ tuôn

Trên cao Chúa thấy, Chúa thương thật nhiều.

Bé Bình cũng thật đáng yêu

Ngước lên hỏi Chúa mấy điều ngu ngơ

Chao ơi đã tự bao giờ,

Con thương lắm lắm, Chúa chờ con nghen.

Chúa cười, Chúa tấm tắc khen,

Mọi người gọi bé: ngọn đèn thiếu nhi.

Em ơi đừng có buông chi

Mỗi khi muốn khóc nói thầm Chúa nghe!

THẦM THÌ

Mơ được rước Chúa vào lòng

Nên trong thánh lễ em không quậy lì

Tâm hồn em mãi thầm thì

Nói chuyện với Chúa còn chi vui bằng.

TRỜI MƯA

Chiều nay trời mưa to

Anh em Tèo bị ướt

Đôi mắt thì sướt mướt:

Làm sao tới nhà thờ.

Chắp tay ngước lên trời

Cầu cho đừng mưa nữa

Để hai đứa kịp giờ

Lát chiều học giáo lý.

Giáng Fa

THƠ HOA MẶT TRỜI

VÌ SAO CHÚA CHỊU CHẾT?

Bé vừa về đến cổng

Đã chào ông, chào bà

Rồi sà vào lòng bác

Khóe môi đầy bí mật

Vỗ nhẹ khuỷu tay tôi

Bác ơi, bác có biết

Vì sao Chúa chịu chết?

Bác cười vờ không biết:

Con nói thử xem nào,

Tại sao Chúa chịu chết?

Đôi môi cong duyên dáng

Ánh mắt bé long lanh

Âm thanh như nốt nhạc

Giọng bé rót niềm tin

Thơ ngây mà chắc nịch:

Bác ơi con có biết

Ở trường Sơ đã dạy

Chúa Giêsu chịu chết

Vì Chúa thương chúng con!

Rồi bé vội lon ton

Chạy đến chiếc bàn con

Kiễng chân hôn tượng Chúa.

MƯA NGUỒN

Những hạt mưa trong suốt

Làm buốt giá cơn mưa

Làm sâu thêm ánh mắt

Mưa dắt hạ vào mùa.. .

Mưa từng cơn nặng hạt

Nhạt nhòa cả chân mây

Đổ đầy trên nương rẫy

Mưa trút xuống rừng cây

Rì rầm qua kẽ lá

Cho màu lá xanh hơn

Mưa đơm trái trong vườn

Mưa trườn theo con suối

Mưa bắc cầu qua sông

Mưa ùa ra biển rộng

Lồng lộng MUÔN CÁNH GIÓ

Chở mưa về hồn hoang

Lang thang vào tâm thức

Qua ngóc ngách tâm hồn

Khiến trái tim rung cảm!

Ai rải những hạt mưa

Từ trên cao xuống thế

Làm biến hóa đổi thay

Rửa sạch quả đất này?

Ai rải những hạt mưa

Từ trên cao xuống thế

Đổ nguồn ơn cứu độ

Tỏ lộ tình yêu thương?

Những hạt mưa vương bay

Từ trời cao xuống thế

Mặt đất thấp âm âm

Hứng nguồn ơn cứu rỗi.

Hoa Mặt Trời

THƠ THẾ KIÊN

VÈ KHUYẾN HỌC

Ve vẻ vè ve

Nghe vè khuyến học:

Thì giờ vàng ngọc

Chúa phó cho ta,

Chớ để trôi qua

Mà không sinh lợi.

Muốn làm sinh lợi

Phải học phải chăm.

Chẳng kể tháng năm

Trẻ già cũng học

Đường đời có mốc,

Biển học không bờ

Nhưng có bậc đo,

Chuyên cần là bến.

Học để tự luyện,

Có đức có tài.

Tiến bước theo thời,

Mở mang nước Chúa.

Học vấn là cửa,

Bất học vô tri

Sao biết đường đi,

Sao kịp người trước.

Nếu ta chậm bước,

At bị thụt lùi…

Vậy gắng lên thôi,

Thì giờ quí lắm…

Mong thay…

YÊU AI?

Trên hết, em yêu Chúa,

Đấng tạo dựng muôn loài,

Đấng yêu thương con người,

Đấng chỉ đàng chính thật,

Em yêu Cha mẹ nhất,

Rồi đến anh chị em,

Người thân, người chưa quen

Em yêu vì danh Chúa.

NHỚ ƠN VÀ ĐOAN HỨA

Em nhớ ơn các đấng

Sinh thành, dưỡng dục em:

Mục tử, giáo lý viên,

Cha mẹ, thầy cô giáo.

Em đoan hứa: ngoan đạo,

Cầu nguyện cho người thân,

Giúp đỡ mọi tha nhân,

Và noi guơng các thánh.

Thế Kiên

***************************************************************

TRANG VĂN

***************

TÂM TÌNH CHỊ THÁNH NHỎ

Đỗ Thảo Anh

(Viết cho tuổi hồng)

Các em đã đoán biết chị Thảo Anh muốn đề cập đến ai rồi, phải không ? Người ta thân mật gọi chị Têrêxa Hài Đồng Giêsu là Thánh nhỏ, vì chị ấy đã nên thánh bằng những công việc nhỏ nhỏ, những tâm tình đơn sơ, nhỏ nhỏ …

Hôm nay chị kể cho các em những tâm tình nhỏ nhỏ của chị Têrêxa. Chị chia sẻ với chúng ta những suy nghĩ tế nhị giúp chúng ta biết cách đem lại niềm vui cho những người chúng ta gặp gỡ, tiếp xúc.

Ở trong dòng Kín cũng có những giờ chơi, đó là giờ các nữ tu trong dòng chuyện trò, vui đùa với nhau. Chị Têrêxa đã khuyên các tập sinh của chị như sau: “ Chị em đừng ra chơi với tư tưởng là để cho mình được vui thích, nhưng là để cho các chị em khác được vui thích” (Một Tâm Hồn, trang 364). Trong chiều hướng tư tưởng đó của Thánh nữ, khi chúng ta gặp gỡ, chuyện trò, tiếp xúc với ai, chúng ta nên có chủ ý trước tiên là để tạo niềm vui cho kẻ khác chứ không phải để giành lấy niềm vui trước tiên cho mình. Điều đó sẽ giúp chúng ta biết lắng nghe, chú ý đến vấn đề của kẻ khác hơn là cứ thao thao bất tuyệt bắt kẻ khác chỉ lắng nghe và chú ý đến vấn đề của mình trong suốt buổi trò chuyện. Chị Têrêxa nói thêm: “Giả như mình đang kể cho kẻ khác nghe một điều mà mình lấy làm thú vị lắm, nhưng họ lại ngắt lời (ở đây chị Thảo Anh hiểu là thái độ tỏ ý không thích) và nói sang chuyện khác, thì mình cũng chăm chú nghe họ, và đừng nói tiếp câu chuyện của mình nữa.” (Một Tâm Hồn, trang 364). Thái độ từ bỏ mình đó được thực hiện bởi vì như chị Têrêxa nói: “Lý do là khi nói chuyện, không cốt để làm vui lòng mình, nhưng là để làm vui lòng kẻ khác” (Một Tâm Hồn, trang 364).

Thật là đơn sơ, phải không các em. Nhưng đó lại là kết quả của một lòng đạo đức sâu xa, một sự can đảm quên mình. Và nếu chúng ta thực hành theo gương chị thánh, chúng ta cũng sẽ cảm thấy trong mình tâm tình của Thánh nữ: “Khi đã gặp gỡ, chuyện trò xong, chúng ta cảm thấy lòng vui tươi thanh thản, cảm nhận trong mình một nguồn sức mạnh mới để thực hành và tiến tới trên con đường trọn lành”. (Một Tâm Hồn trang 364).

Đỗ Thảo Anh