SAIGÒN - Là Giám đốc Học Viện của Dòng Chúa Cứu Thế kèm thêm cả công việc cố vấn của Tỉnh Dòng Chúa Cứu Thế Việt Nam, Cha Giuse Trịnh Ngọc Hiên đã nghe khá nhiều về công việc của các thầy Học Viện mục vụ hàng tuần nơi vùng truyền giáo nghèo An Thới Đông nhưng chưa có dịp hiện diện. Hôm nay, cố gắng thu xếp công việc Ngài đã ghé thăm giáo điểm truyền giáo nhỏ bé này.

Xem hình ảnh

Cái nắng nóng oi bức cộng với con đường ổ voi nhiều hơn ổ gà đến An Thới Đông đã không cản được tấm lòng nhiệt huyết của Ngài. Dáng người nhỏ thó nhưng đầy công năng. Một thời gian dài mười lăm năm trời gánh vác “Thái Hà Ấp”, nay vì nhu cầu của Nhà Dòng, Cha đã lên đường tiến vào Nam để phục vụ trong môi trường đào tạo. Dù ở “Thái Hà Ấp” hay ở bất cứ nơi đâu, ngay cả ở vai trò làm giám đốc Học Viện đi chăng nữa thì ngọn lửa truyền giáo vẫn còn nóng trong Ngài.

Sau khi trao đổi với Cha đặc trách giáo điểm Phanxicô Átxidi Hoàng Minh Đức về công việc mục vụ của các thầy, Cha Giuse dạo một vòng thăm mái trường khuyết tật Thanh Tâm thân yêu. Ngài không ngại bộc bạch: “nếu thu xếp công việc được, mỗi tháng mình xuống đây một lần để ở vùng truyền giáo này !”.

Sau một đêm nghỉ ngơi mát mẻ và hít thở vùng không khí nhà quê, Cha Giuse lên đường đến giáo điểm truyền giáo Doi Lầu.

Bài chia sẻ trong Thánh Lễ sáng nay thật đơn giản, Ngài mời gọi bà con trong giáo điểm hãy phục vụ lẫn nhau như ý tưởng của bài Tin mừng. Cuối Lễ, Ngài không quên lập lại ý tưởng phục vụ cho cộng đoàn giáo điểm.

Sau vài tấm hình lưu niệm, Cha Giuse lên đường cùng các thầy vào vùng đất sâu hơn nữa là Lý Nhơn. Xã Lý Nhơn là một xã nghèo của huyện Cần Giờ, nơi đây có được dăm ba gia đình theo đạo. Hy vọng những hạt giốn đức tin ở vùng đất cách mạng này sẽ nẩy nở và sinh nhiều bông hạt như lòng Chúa mong muốn.

Thăm vài gia đình ở Lý Nhơn xa xôi, Cha Giuse trở về An Thới Đông để gặp gỡ các em khuyết tật ở mái ấm Thanh Tâm. Đây là điều mà Cha ước mong từ lâu rồi. Xem các em vui đùa, sinh hoạt chung xong Cha còn được dùng bữa chung với các em. Bữa trưa hôm nay các em được nhà bếp cho thưởng thức món bánh canh thật ngon. Cha Giuse cảm thấy vui hơn khi thấy các em ăn một cách ngon lành và hết sức tự nhiên.

Một ngày trôi qua thật nhanh ! Một ngày chẳng là gì cả để gọi là thăm viếng nhưng chí ít, trong đầu của Cha Giám Đốc Học Viện Dòng Chúa Cứu Thế thế nào là hình ảnh của những người nghèo và các em khuyết tật. Nay, ngoài những kiến thức, những tài liệu trong sách vở, trong Thánh Kinh, trong các môn Thánh học thì Ngài có một cái cảm nghiệm hết sức thực tế của cuộc đời. Trong đầu Cha Giám đốc nay lại có thêm hình ảnh của những bà con giáo dân suốt ngày chân lấm tay bùn đi mò cua bắt ốc và trong đầu của Cha cũng có những hình ảnh của những đứa trẻ tật nguyền đáng thương.

Sau chuyến đi này thì những điều mà xưa nay chỉ nghe các thầy về kể Cha đã được chứng kiến tận mắt. Tất cả những điều chứng kiến ấy lại là một kinh nghiệm hết sức thực tế, hết sức gần gũi về những con người nghèo, những con người tất bạt và họ cũng chính là đối tượng mà Dòng Thánh mang tên Chúa Cứu Thế nhắm đến để lo cho họ.

Ước gì Cha giám đốc thu xếp được thời gian rảnh để Ngài hiện diện ở mảnh đất truyền giáo vùng biển mặn này hơn để tình nghĩa cha con, tình nghĩa anh em trong Dòng Thánh được đậm đà hơn và ít nhiều gì có cái để Cha “truyền ngọn lửa truyền giáo” cho các thầy Học Viện.

Tối nay, trở về với Học Viện, trở về với môi trường đào tạo nhưng có lẽ hình ảnh của vùng truyền giáo nghèo cũng như các em khuyết tật cứ đâu đó quanh quẩn trong đầu vị mục tử đầy nhiệt huyết lo cho nhà dòng, lo cho anh em trẻ.