Gia Đình Lai Mỹ Việt Tiếng Nói Độc Lập Tại Hoa Kỳ
Amerasian Independent Voice of America
http://aivofamerica.org
Live as if you were to die tomorrow
Learn as if you were to live forever
(Gandhi)


Tường trình sinh hoạt Tối thứ Sáu, ngày 27/2/2009

Đại diện anh chị em Lai chúng tôi từ các tiểu bang xa đã kéo về Dallas, Texas để chuẩn bị cho ngày Đại hội vào sáng sớm hôm sau. Khi tôi về đến trụ sở văn phòng của AIV, anh em trong Board of Directors đã có mặt đầy đủ. Nơi đây là trụ sở chính, là căn cứ của Gia Đình Lai Mỹ Việt - AIV tại Hoa Kỳ và cũng là tư gia của anh chị Nguyễn Hoàng Huy Đức mà vợ chồng anh đã dành một căn phòng thật rộng rãi và khang trang để ACE có nơi làm việc.

Có lẽ, từ Washington State, tôi là người về đến Dallas trễ nhất. Gần hai mươi ACE đã có mặt và khi tôi vừa bước vào thì tất cả bắt đầu ngay giờ họp. Dù đây là lần đầu tiên gặp gỡ của nhiều anh chị em nhưng bầu không khí của cuộc họp thật rất thân tình. Đặc biệt, buổi họp Board của AIV thêm phần long trọng và nghiêm túc với sự có mặt của bà Catherine Karnow –Photographer của tờ Smithsonian Magazine. Bà đã ghi lại tất cả những hình ảnh của suốt buổi tối này.

Tất cả những thảo luận, những phương hướng hoạt động cũng như điều lệ của AIV được thông qua lần cuối trước ngày Đại hôi. Những sự phân công và chuẩn bị cho ngày hôm sau là phần kết thúc cho buổi họp sau gần 3 giờ đồng hồ. Các anh chị em quây quần bên nhau sau đó với bữa ăn tối thật vui vẻ và ấm cúng. Không còn những gương mặt nghiêm chỉnh của giờ họp hội nữa, giờ đây đúng nghĩa là không khí của một “gia đình AIV” với những câu đùa vui, những món ăn thật “chu đáo” đã được chuẩn bị sẵn bởi các ACE Lai tại Dallas để chào đón các ACE từ phương xa hội về. Chúng tôi phải tạm chia tay và ai nấy về nơi nghỉ lưng của mình khi đã gần 3 giờ sáng.

Sáng thứ Bảy, ngày 28/2/2009

Tuy trời Dallas gió mạnh và lạnh đột ngột sau hai ngày nắng nóng trước đó, tại trụ sở của Cộng Đồng Người Việt Quốc Gia Dallas đã có sự hiện diện của các vị lãnh đạo Tôn giáo, các Hội đoàn, đại diện của cộng đồng hai thành phố Dallas và Fort Worth, thân hữu cùng nhiều gia đình ACE Lai. Đúng 10 giờ, chúng tôi bắt đầu buổi Lễ Vinh Danh Các Người Mẹ đã sinh thành những ACE mang hai dòng máu. Đồng thời, nghi thức Lễ Nhậm Chức của Tân Ban Chấp Hành Gia Đình Lai Mỹ Việt Liên Bang Hoa Kỳ - Amerasian Independent Voice of America cho nhiệm kỳ 2 năm 2009-2011 cũng là một phần của chương trình Đại hội.

Buổi lễ thật trang nghiêm với khói hương nghi ngút mà các ACE Lai đốt lên để tưởng nhớ và vinh danh những người Mẹ đã qua đời. Bài tâm tình cùng những lời thơ của chị Amy Nga Nguyễn nói lên sự hy sinh của Mẹ và tấm lòng của những người con Lai đối với Mẹ mình đã làm cả hội trường lặng đi trong niềm xúc động. Theo từng lời của chị Nga, Nhật Tùng đã nhìn thấy những dòng lệ tuôn tràn trên nhiều khuôn mặt của ACE Lai và các cháu thế hệ thứ hai.

Trong nghi thức Nhậm Chức, đứng trước bàn thờ vinh danh các người Mẹ của những đứa con mang hai dòng máu, cùng với sự chứng kiến của tất cả quý quan khách và ACE Lai, toàn thể anh chị em trong Board đã nghiêm trang đọc lời tuyên hứa với tổ chức để cùng nhau làm việc đúng với phương châm của AIV.

Sau đó, anh Huy Đức lên trình bày về vấn đề tổng vận động cho dự luật H.R 4007 vào mùa Hè năm 2009. Một dự luật, nếu được Quốc hội Hoa Kỳ chấp thuận, sẽ giúp cho tất cả ACE Lai được nhận quốc tịch Hoa Kỳ miễn thi. Tiếp theo đó, chị Nguyệt Lâm lên trình bày về vấn đề của các ACE Lai hiện còn kẹt tại Việt Nam để chúng ta làm cách nào giúp cho họ được trở về quê Cha. Cuối cùng, Nhật Tùng kết thúc buổi lễ với lời cảm tạ đến tất cả quý vị đã có mặt. Khoảng 12:00 trưa, mọi người đã có bữa cơm thân mật với nhau. Lúc này, cả hội trường trở nên rộn rã với những tiếng cười, những câu chào hỏi, chia sẻ, hàn huyên tâm sự, hay kể lại chuyện xưa.

Thật thú vị, bà Catherine Karnow gặp lại anh Jim, một người mà bà đã phỏng vấn anh và gia đình 20 năm về trước tại Việt Nam. Bà Catherine đã cố công tìm anh bấy lâu nay nhưng không được, giờ lại gặp nhau qua Đại hội của AIV. Đặc biệt, bác Đàm Trung Thao - cựu Giảng viên của trường Đại học Chiến Tranh Chính Trị Đà Lạt - cũng đã đến tham dự rồi trao lại hết những hình ảnh và giấy tờ của những ACE Lai được bác giúp trong những ngày đầu tiên khi mà chương trình Amerasian Homecoming Act hình thành. Dĩ nhiên, bác có tâm sự và kể lại rất nhiều kỷ niệm vui buồn về thời gian bác làm việc với ACE Lai. Bác nói: “Giờ đây, các cháu đã tự đứng lên thành lập hội, nên bác đến trao lại hết những hình ảnh và giấy tờ bác đã lưu giữ bấy lâu nay”.

Chương trình dạ tiệc dạ vũ “Lời Ca Dâng Mẹ”

Chiều tối ngày 28/2/2009 tại nhà hàng Quốc Hương, dù tiết trời lạnh buốt bất ngờ tràn về Dallas, cộng thêm những cơn gió giật mạnh có lúc lên tới 20-30 dặm/giờ đến rát mặt, và trong đêm nhiệt độ xuống còn có 29oF nhưng cũng không làm cho chúng tôi bận tâm. Ngược lại, chúng tôi thật vô cùng ấm lòng khi số ACE đến ngày càng đông. Số bàn tiệc phải bất ngờ kê thêm 10 bàn và nhà hàng đã không còn chỗ để có thể tăng thêm nữa. Chúng tôi buộc lòng phải đóng cửa lại vì không muốn khách vào dự lại không có chỗ ngồi. Thật xúc động khi có một số ACE Lai đã nói “Để chúng tôi vào đứng cũng được, chúng tôi đến để ủng hộ tinh thần cho anh chị em Lai mình” và nhất quyết trả full $40 để chỉ… đứng! Và đương nhiên, toàn thể ACE trong ban tổ chức đều phải đứng hết để nhường chỗ cho khách đến tham dự. Chúng tôi càng xúc động hơn khi biết rằng có một số các ACE Lai từ phương xa đến thăm Dallas, tình cờ nghe được thông tin về ngày Đại hội, các ACE đã ở nán lại và cùng góp mặt trong đêm này.

Từ trên sân khấu lướt nhìn xuống, chúng tôi thật hãnh diện và tự hào cho ngày Đại Hội Gia Đình Lai Mỹ Việt Liên Bang Hoa Kỳ - Amerasian Independent Voice of America diễn ra tại thành phố Dallas, Texas này. Đại hội đã do chính những ACE Lai chúng tôi đứng ra tổ chức mà không cần đến bất cứ sự “dìu dắt” của một vị “cố vấn” nào. Ngày Đại hội và Vinh danh Mẹ của ACE Lai đã thành công ngoài sức tưởng tượng của chúng tôi, dù đây là nơi đã từng trải qua vô số khó khăn nhưng chúng tôi đã vượt trên mọi thử thách với bao sóng gió đó. Cả nhà hàng chật kín người, trong con số khoảng chừng 350 người tham dự, có đến chín mươi phần trăm là ACE Lai. Chúng tôi thấm thía với sáu chữ mà gia đình AIV đã làm đúng, đó là: “Bởi Lai, Cho Lai và Vì Lai”; và chúng tôi cũng nhớ đến lời của vị Tổng Thống vừa mới nhậm chức rằng: “Yes We Can”!!!

Họp mặt nào rồi cũng phải chia tay, buổi dạ tiệc dạ vũ kết thúc vào lúc nửa đêm. Các ACE Lai ra về trong niềm vui của hạnh ngộ với nhiều sự gặp gỡ bất ngờ và thú vị. ACE trong ban tổ chức vẫn còn lưu luyến không muốn chia xa “sao thời gian trôi đi mau quá?!” nên một lần nữa lại kéo về trụ sở chính của AIV là nhà anh Huy Đức. Để rồi gần như là thức trắng đêm, nhìn lại những gì trong ngày, để hiểu nhau hơn, và để cảm nhận hơn hai chữ “Tình Lai”.

Bên lề Đại Hội

Sáng Chủ Nhật hôm sau tại Saigon Mall, ACE trong ban tổ chức AIV hợp nhau lại lần nữa với bữa điểm tâm cuối ở Dallas để chia tay trước khi ai nấy về lại tiểu bang mình cư ngụ. Dẫu biết rằng cuộc vui nào rồi cũng phải tàn, nhưng chúng tôi không thể thoát khỏi giây phút chạnh lòng trước giờ rời xa ấy. Chỉ đôi ngày ngắn ngủi, nhưng tình đệ huynh của Gia đình Lai Mỹ Việt như được thắt chặt hơn…

Ngậm ngùi trong phút chia tay nơi phi trường, tôi quay đi mà lòng chùn xuống như vừa để lại sau lưng một điều gì thật quý báu với bao niềm luyến tiếc. Sợi dây vô hình của tình anh em mang hai dòng máu như nhau đã cột tim tôi vào ánh mắt, vào tiếng cười của các ACE và các cháu. Máy bay cất cánh, nhìn lại thành phố Dallas lần cuối, tôi thầm mong và hẹn gặp lại ACE Lai chúng ta càng sớm càng tốt. Chợt nhớ đến cái hẹn của ngày Father’s Day tại Washington DC vào 21 tháng Sáu tới đây, lòng tôi phần nào vơi đi chút ưu buồn và tự an ủi rằng “chỉ ba tháng thôi, đâu có lâu…”!!!

Trước và trong thời gian Đại hội cũng như những ngày sau này, nếu có người băn khoăn đặt câu hỏi rằng tại sao ACE Lai không đoàn kết để đứng dưới một tên gọi mà thôi, sao lại có thêm một gia đình với tên gọi khác? Thì đây là câu trả lời thật đơn giản nhất: “Ngày 22/9/2007 đã có người trong cương vị “cố vấn” đứng trên sân khấu nói “I dare you” để thách thức ACE Lai chúng ta đoàn kết thành một Gia Đình Mỹ Việt-AFA, rồi sau đó dùng ACE Lai như những công cụ đi đánh bóng tên tuổi cho chính cá nhân họ khắp nơi và đã tạo nên sự ngộ nhận rằng họ là những vị ân nhân của ACE Lai, nhưng thực tế lại không phải như vậy. Khi lẽ ra chính ACE Lai tại Hoa Kỳ phải toàn tâm toàn lực tự đứng lên lo cho ACE Lai còn đang bị bỏ rơi tại Việt Nam, thì ngược lại làm cho họ thêm mòn mỏi chờ đợi từng ngày từng giờ trong suốt gần hai năm qua. Chính điều này đã tạo nên sự chia rẽ về quan điểm và làm sai lạc đi mục tiêu được đặt ra từ ban đầu là kêu gọi sự đoàn kết ACE Lai tại Hoa Kỳ và cùng nhau giúp đỡ cho ACE Lai còn bên Việt Nam; ngoài ra tổ chức này là một tổ chức độc lập không đứng dưới bất cứ một ô dù hay bất cứ một cá nhân nào. Quan điểm bị rẽ chia, mục tiêu bị sai lạc nên mới trở thành trò cười cho mọi người khắp nơi như hiện nay”.

Bởi như thế, giờ đây chúng ta mới có tổ chức Gia Đình Lai Mỹ Việt Liên Bang Hoa Kỳ - Amerasian Independent Voice of America, một tổ chức có tiếng nói độc lập thật sự để chính chúng ta cùng nhau hợp sức giúp cho các ACE Lai còn tại Việt Nam. AIV đã vượt lên trên sự thách thức đó. Giờ đây, Nhật Tùng tin tưởng các ACE Lai khắp nơi cũng sẽ tự thách thức chính mình và thành lập một Gia đình tự chủ tại mỗi địa phương, đứng trên chính đôi chân của mình mà không cần đến bất cứ một vị “cố vấn” nào. Đó là điều tiên quyết để chúng ta có sự đoàn kết thật sự và chặt chẽ hơn. Chúng ta hãy cố gắng làm theo phương châm từ những ngày đầu: “Bởi Lai, Cho Lai và Vì Lai”... “I dare you, too”!!!

Ngày 10 tháng 3 năm 2009
President of Amerasian Independent Voice of America