11. LÃO GIA QUAN NHỎ

Có một vị làm quan nhỏ ở làng, một hôm đang ngồi ở trên thuyền thì gặp một kỷ nữ đang xuống thuyền, vội vàng hỏi:

- “Tại sao gọi cô là “thiếu phụ”, tuổi đã lớn rồi sao?”

Kỷ nữ trả lời:

- “Thế thì có gì là không phải chứ, tại sao người ta gọi ông là lão gia mà ông thì lại làm chức quan quá nhỏ?”

Những người khách trong thuyền đều vỗ tay cười ha ha, nhưng kỷ nữ lại không nói tiếng nào.

(Tuyết Đào Hài Sử)

Suy tư 11:

Người ta nói đừng nên hỏi tuổi đàn bà con gái, vậy mà ông quan chức nhỏ kia “chơi dại” hỏi nên mới bị trả lời làm cho sượng mặt, đó cũng là một bài học dành cho những ông quan chức nhỏ mà thích làm bộ mặt ta đây...

Cái nên hỏi là: anh (chị) có mạnh khỏe không, con cái thế nào có ngoan không, người nhà bệnh đã khỏe lại chưa?.v.v...tất cả những câu hỏi quan tâm đến người khác thì nên hỏi, bởi vì không một ai trả lời bốp chát khi nghe người khác quan tâm đến mình hoặc gia đình mình.

Đức Chúa Giê-su dạy chúng ta phải yêu mến tha nhân, không có nghĩa là Ngài chỉ dạy chúng ta cho kẻ đói ăn, cho người khát uống mà thôi, nhưng bao gồm dạy chúng ta biết quan tâm hỏi han đến những người khác, dù họ là quan to hay quan nhỏ, dù họ là nhà giàu hay nhà nghèo, tất cả đều là đối tượng để chúng ta quan tâm hỏi han chia sẻ, đó chính là nét ưu việt của người Ki-tô hữu vậy.

Dù nhỏ tuổi nhưng đã có chồng thì kêu bằng thiếu phụ có chết ai đâu, nhưng được người ta kêu bằng lão gia mà chức vụ chỉ là anh sai dịch thì mới là gượng gùng cho cái thân...lão gia.

Khốn khổ thay cho người luôn hách dịch với người khác !

Lm. Giuse Maria Nhân Tài, csjb.

(Dịch từ tiếng Hoa và viết suy tư)


---------

http://www.vietcatholic.org

https://www.facebook.com/jmtaiby

http://nhantai.info