Sau khi Phêrô công khai tuyên xưng 'Thầy là Đấng Kitô, Con Thiên Chúa hằng sống' Mat 16, 16, Đức Kitô nói với ông: 'Anh là người có phúc, vì không phải phàm nhân mặc khải cho anh điều ấy, nhưng là Cha của Thầy, Đấng ngự trên trời' c.17. Liền sau đó Đức Kitô tâm sự cùng các môn đệ là Ngài 'Phải chịu nhiều đau khổ do các Kì mục, Thượng tế và Kinh sư gây ra, rồi bị giết chết, và này thứ ba sẽ sống lại'. Mat 16, 21. Các tông đồ không bao giờ nghĩ là việc tồi tệ đó có thể xảy ra với Đức Kitô, bởi các ông đã chứng kiến quyền phép Ngài thực hiện. Làm sao điều đó có thể xảy ra cho 'Con Thiên Chúa hằng sống'? . Các ông biết rõ Ngài là Đấng Kitô, nhưng các ông không hiểu sứ mạng cứu độ của Đức Kitô.

Chúng ta thất kinh, la hoảng khi nghe bạn mình tâm sự là họ gặp nguy hiểm, xác quyết chỉ còn sống được ít ngày nữa. Trong trường hợp đó chúng ta ít nhiều cũng nói lên tâm sự riêng của mình để giúp người bạn đang lo lắng, sầu khổ. Nghe tâm sự của Đức Kitô, Phêrô cũng hành động cách chân thành như bạn thân dành cho nhau. Ông rất thận trọng khi dùng từ ngữ, tránh không để hiểu lầm là ông đưa ra lời khuyên, hay can ngăn Đức Kitô. Tế nhị hơn nữa ông mời Ngài riêng ra nơi vắng, lên tiếng nhỏ nhẹ: 'Xin Thiên Chúa thương đừng để Thầy gặp phải chuyện ấy'. c.22. Đức Kitô nói với Phêrô: Tư tưởng của anh không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của loài người. c.23. Phêrô không hiểu trong câu nói của mình có gì sai trái đến độ Đức Kitô thẳng thừng từ chối. Có thể ví cá dưới dại đương không thể hiểu tại sao biển nổi sóng thần. Phêrô không hiểu tại sao Thầy buồn về câu nói của mình. Câu nói không phải là lời khuyên mà chỉ là biểu tỏ tấm lòng thành lo lắng cho sự an toàn của Thầy. Cuộc tử nạn của Đức Kitô vượt ra khỏi tầm hiểu biết của các ông. Không những các ông không thể hiểu, mà toàn thể nhân loại cũng không thể lí giải được tại sao Đức Kitô chọn tự hiến thân mình như thế.

Thuốc đắng thường có bọc đường. Vì thế không phải trông thấy vỏ nó ngọt mà cho rằng ruột nó cũng ngọt như vỏ. Đức Kitô nhắc nhở Phêrô điều đó. Câu nói nghe có vẻ lợi nhiều hơn hại, có cả tinh thần cầu nguyện trong đó 'Xin Chúa thương đừng để điều đó xảy ra với Thầy' lại không đến từ Thiên Chúa, mà đến thuần từ loài người. Không phải cứ nhắc đến Chúa là điều đó đến từ Chúa. Cần đến với Chúa với lòng tin. Đức tin không đưa ra câu giải đáp cho mọi vấn đề liên quan đến cuộc sống. Đức tin giúp ta nhận biết việc lớn, nhỏ, Chúa thực hiện đều vì con người, và cho con người. Không có đức tin sẽ chẳng nhận biết tình yêu Chúa.

Thông thường ai cũng muốn sống gần người mình yêu mến. Các tông đồ cũng ước ao được Thầy ở gần bên luôn. Điều này không thực tế. Một ngày nào đó các ông phải tự lập, phải tự tiếp tục công việc của Thầy. Đức Kitô đến trần gian để biểu lộ tình yêu vô bờ của Thiên Chúa, để cứu độ nhân loại và ban cho họ sự sống trường sinh. Đức Kitô đến trần gian để tiêu diệt sự chết gây ra bởi tội bất tuân của Adong xưa. Ngài chỉ cho nhân loại biết con đường dẫn đến sự sống là vâng lời Thiên Chúa. Chính Ngài vâng lời Chúa Cha, vác thập giá bước đi, chấp nhận chết đau thương, buồn tủi trên thập tự. Chọn đi trên con đường gập gềnh, tự nguyện tiến vào cửa hẹp. Đại lộ thênh thang, thường ngắn, dẫn đến đường nhỏ hẹp; tệ hơn nữa là đường cùng, dẫn đến sự chết.

Tuyên xưng Đức Kitô là Đấng Cứu Thế chính là nói lên sứ mạng cứu thế của Ngài. Ngài chọn con đường dẫn đến đau khổ, sự chết xảy ra trước khi sống lại vinh quang. Đức Kitô kêu gọi Kitô hữu sống tuân theo thánh í Chúa, từ bỏ í riêng cá nhân. Tuân theo thánh í Chúa bằng cách vui lòng vác thập giá đời mình bước đi, mọi bước đi, suy tư, hành động đều tin, theo, và dựa vào hướng dẫn của Đức Kitô. Đức Kitô không kêu gọi Kitô hữu chết thảm thiết trên thập tự như Ngài đã thực hiện. Ngài kêu gọi mỗi cá nhân vác thập giá hàng ngày bước đi. Lời kêu gọi này áp dụng cho tất cả nhân loại. Dù tin Đức Kitô hay không tin Ngài, thực tế cho thấy không ai có thể chối bỏ thập giá đời mình. Vác thập giá đời mình không phải là một chọn lựa. Điều có thể chọn là cách vác. Vác như thế nào? Kitô hữu chọn vâng phục, vác đi theo Đức Kitô. Vác trong tinh thần khiêm tốn, trong tinh thần cộng đoàn, cùng vác, cùng nhau tiến đi. Sinh hoạt chung như thế Đức Kitô sẽ hiện diện cách vô hình trong cộng đoàn Dân Chúa. Ngài kêu gọi ta sống trong yêu thương, chia sẻ, đùm bọc cho mọi thành viên trong cộng đồng nhân loại. Học từ các tông đồ sống đời sống cộng đoàn, khiêm tốn, tin, theo và trung thành với Đức Kitô cho đến cuối đời.

TiengChuong.org

The Apostles Community

After Peter's confession that 'Jesus is the Christ, the Son of the living God' Lk 16, 17, Jesus revealed His inner heart to the apostles. It was the first prophecy of His coming passion, death and resurrection. The revelation shocked the apostles to their hearts. They could never have expected to hear what was about going to happen to their Master. They all knew, 'Jesus is the Christ, the Son of the living God', but they all failed to understand His saving mission. We would all be shocked when hearing our friends tell us that their death is coming within days. We wouldn't hesitate to give words of advice or support. It is a sensible thing to do. Peter acted as most of us would- telling Jesus what was the deep concern in his heart. Peter's words were not advice, but rather a statement of his deep feeling towards the Master. He had chosen the words with great caution, simply saying to Jesus, 'Heaven preserve you, Lord. This would not happen to you' v.22. Peter would not understand, that his 'remonstrating' out of love for Jesus would become a roadblock to Jesus' mission. Just as fish couldn't understand why the sea gets angry, Peter couldn't understand why his loving expression upset Jesus. His Passion was beyond the apostles' comprehension. It probably was beyond any logical reasoning for the entire human race. Jesus gave Peter a stern warning, 'Get behind me, Satan v.23'. Children's tablets often have sugar coating; what appears good may not taste so good at all. Jesus reminded Peter that his thought was merely human, 'The way you think is not God's way but man's. v.23. It is inappropriate to approach Jesus' saving mission using 'common sense'. Faith in Jesus requires an act of faith. Without faith, our thoughts and actions would not lead us to appreciate God's work. It is natural we all want to be near a person whom we love dearly. The apostles would love to have Jesus with them all the times, but that would not be the case. Jesus came to this world to show God's love for the world, to die for, and to rescue the human race from damnation. Jesus came to this world to fix the deadly consequences caused by the first Adam's disobedience- eternal death and destruction. By obeying God, even to the point of death on the cross, Jesus showed the human race that the road to eternal life was to obey God, to do God's will, to carry our daily cross, and to enter by the narrow gate. The other roads were wide open, but they all lead to the dead ends. Jesus' identity as God's Messiah is linked to His earthly mission. God has chosen the mission which required suffering and death before the resurrection. What does it mean to be true of Jesus' disciples? . It means to think, and act, in God's way, not ours. It means to follow Jesus in His footsteps. We are not called to die on the cross like Jesus did. We are called to carry our own daily cross and follow Him. This requirement is a reality for every human being, true believers and non- believers alike, all have to carry their own cross. Carrying one's own cross is not a choice, but it is the reality of life. The choice is how one carries one's own cross. For Jesus' disciples, our own choice is carrying our cross to follow Jesus, to obey Him and to accept His grace in our life. Each individual Christian carries his/her own cross, but doesn't walk alone, but moves together with other members in the community. When we do that, Jesus is invisible in our midst. This reality needs to be done in humility, in humble service, to serve each other in Jesus' name. It is a call to love and care for humanity. The apostles' community is our model of faith.