Chúa Nhật 4 MÙA CHAY. C
(Lc 15: 1-3.11-32)
NHÂN HẬU


Những người tội lỗi được mời,
Ăn năn hối cải, đổi đời canh tân.
Các thầy biệt phái dự phần,
Nghĩ mình công chính, không cần phải lo.
Dụ ngôn Chúa dậy thước đo,
Người con trai thứ, chia kho gia tài.
Tiêu pha xa xỉ sòng bài,
Ăn chơi phung phí, tiêu xài phá tan.
Đến khi sạch túi khóc than,
Bạn bè hất hủi, miên man khổ nghèo.
Vào miền xin chỗ chăn heo,
Muốn ăn cặn bã, đói meo trong lòng.
Hồi tâm hoán cải ước mong,
Trở về mái ấm, bên lòng cha yêu.
Quyết tâm dũ bỏ mọi điều,
Về nhà xin lỗi, con tiêu hết tiền.
Cha già đối xử nhân hiền,
Ôm con tha thứ, ân thiêng đổ tràn.
Người anh ghen tị trách than,
Công bằng phán đoán, thế gian nội tình.

Trong Mùa Chay, hầu như ai cũng thích nghe bài Phúc Âm nói về người con phung phá. Lại có số người nghĩ về lòng cha nhân hậu. Sau khi nghe câu truyện, chúng ta có nhiều cảm tình với người em phung phá hơn là người anh ghen tương ở nhà.

Người con phung phá gom góp tất cả tiền bạc và ra đi tiêu xài hoang phí. Anh tiêu hết tiền hết bạc bị bạn bè bỏ rơi, rồi thất nghiệp và rơi vào tình trạng điêu tàn. Đây là cơ hội tốt cho anh hồi tâm. Anh đã cảm nhận sự trống vắng, tồi tụy và cô đơn của mình. Anh đã thú nhận lỗi lầm và quyết định thay đổi cuộc sống. Anh can đảm quyết định đứng dậy trở về nhà cha, dù cha xử thế nào anh cũng chấp nhận. Đây là giây phút trọng đại và ân huệ trong đời. Xuống tới cùng tận khổ đau, anh nhận được tình cha yêu thương độ lượng và thứ tha để rồi làm lại cuộc đời. Quay đầu là bờ.

Còn người anh trưởng ở nhà với cha. Mọi sự của cha là của con. Khi người em trở về, vì ghen tị, anh đã có thái độ bất kính với cha. Chúng ta có thể hiểu được tâm trạng của người anh. Đây là một phản ứng rất tự nhiên, mà mỗi người chúng ta thường vấp phải. Khi có những người tội lỗi, ăn chơi trụy lạc hoặc lầm lạc trở về, chúng ta thường xì xèo và bàn tán. Đôi khi còn có những thái độ khinh bỉ đối với họ.

Trở về là một niềm vui. Chúa nói rằng một người tội lỗi hối cải trở về thì ngay cả các thiên thần trên trời cũng vui mừng. Truyện kể: Có một người du côn. Anh là võ sĩ trở lại đạo. Ngày kia người bạn của anh, gặp và hỏi anh: Tôi nghe anh mới tòng giáo, thật là tức cười. Anh nói: Sao lại tức cười chứ! Đó là điều tốt nhất mà. Người bạn nói: Nếu vậy, liệu anh xóa nổi chân tướng du côn cao bồi ngày trước chăng. Những vết sẹo trên mặt anh tố cáo tung tích của anh. Anh nói : Tôi không ngại chi về truyện đó. Những vết sẹo kia nay trở thành cửa sổ cho ơn Chúa tuôn đổ vào hồn tôi.

Khi chúng ta trở về cùng Chúa, cho dầu chúng ta đã phạm nhiều tội, nhưng khi tội lỗi đã được tha và có thể còn dấu vết của ký ức. Đây chính là dấu vết tình thương của Chúa. Thái độ của người cha già thật đáng trân trọng. Nhìn thấy con hoang trở về từ đàng xa thì vội chạy ra ôm hôn con hồi lâu. Cha đã hiểu và tha thứ tất cả. Cha xóa sạch lỗi lầm của con. Tình yêu thương nhân hậu của cha quá bao la. Tình yêu đã phủ lấp tất cả những lỗi lầm. Hãy trở về cùng Chúa, Chúa là Cha Nhân Hậu đang chờ đón chúng ta với cánh tay rộng mở.

THỨ HAI, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 4, 43-54).
ĐỨC TIN


Về miền Ga-lí-lê-a,
Đoàn dân đón tiếp, ngợi ca danh Người.
Một người quan chức đến nơi,
Xin Thầy cứu chữa, đôi lời van lơn.
Con trai đau liệt xanh dờn,
Còn đang hấp hối, lên cơn từng hồi.
Viên quan xót dạ khúc nhôi,
Lạy Thầy đến gấp, bồi hồi xót xa.
Chúa rằng ông hãy về nhà,
Con ông mạnh khỏe, hải hà Chúa thương.
Gia nhân đến đón trên đường,
Báo tin con mạnh, thần lương chữa lành.
Ông tin quyền phép Thánh Danh,
Thân bằng quyến thuộc, lòng thành tri ân.
Tuôn tràn đổ xuống hồng ân,
Muôn vàn phúc lộc, thế nhân hưởng nhờ.

THỨ BA, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 5, 1-3a. 5-16).
LÀNH BỆNH


Chúa lên Giê-rú-sa-lem,
Đến Bét-sai-đa, vào xem thoáng mau.
Mù lòa què quặt yếu đau,
Liệt lào bất toại, cùng nhau nguyện cầu.
Cái hồ nhỏ bé hơi sâu,
Một người đau liệt, nằm lâu đợi hờ.
Hơn ba mươi tám năm chờ,
Không ai giúp đỡ, xuống bờ hồ ngay.
Mỗi khi nước động lạ thay,
Ai mà xuống trước, cầu may chữa lành.
Chúa thương cứu chữa bình sanh,
Đứng lên vác chõng, thực hành ngay đi.
Những người Do-thái so bì,
Vào ngày Sa-bát, làm chi việc này?
Quyền năng Chúa chữa tỏ bày,
Bảo tôi vác chõng, là Thầy Giê-su.

THỨ TƯ, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 5, 17-30).
Ý CHA


Cha Ta làm việc không ngừng,
Ta luôn năng động, tôn xưng Danh Người.
Số người Do-thái dụ khơi,
Tìm xem bắt bẻ, mọi lời truyền rao.
Tố rằng phạm thượng thiên cao,
Ngang hàng Thiên Chúa, khơi mào quyền uy.
Phạm ngày Sa-bát phụ tùy,
Xưng mình Con Chúa, thực thi chữa lành.
Giê-su mạc khải thánh Danh,
Thi hành thiên ý, phúc lành Ngôi Con.
Chúa Cha yêu mến sắt son,
Mọi người thán phục, Chúa Con xuống đời.
Hy sinh mạng sống cứu người,
Chết đi sống lại, cao vời chí nhân.
Trao quyền xét xử gian trần,
Kính tôn một Chúa, thông phần vinh quang.

THỨ NĂM, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 5, 31-47).
SÁCH THÁNH


Chúa Cha làm chứng cho Ta,
Chứng minh xác thực, từ Cha trên trời.
Gio-an nhân chứng cho Người.
Là cây đèn sáng, soi đời trần gian.
Các ngươi vui hưởng thời gian,
Sai Ta bằng chứng, chứa chan ơn lành.
Hoàn thành công việc Cha ban,
Xuống trần mạc khải, sẻ san gọi mời.
Các ngươi chưa thấy mặt Người,
Cũng chưa nghe tiếng, từ trời phán ra.
Không tin vào Đấng là Ta,
Ta làm rạng sáng, danh Cha muôn đời.
Các ngươi dựa chứng người đời,
Khảo tra Sách Thánh, Ngôi Lời chứng minh.
Môi-sen tố cáo luận hình,
Chính Người đã viết, tường trình cứu sinh.

THỨ SÁU, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 7, 1-2.10.25-30).
THIÊN SAI


Chúa không đi lại trong vùng,
Sợ người Do-thái, đang lùng bủa vây.
Mừng ngày Lễ Trại nơi đây,
Anh em trẩy hội, có Thầy cùng đi.
Giê-su kín đáo lo chi,
Có người tìm giết, xầm xì khấu tâu.
Ông này xuất xứ từ đâu?
Mọi người biết rõ, từ lâu trong làng.
Đấng Ki-tô tới vẻ vang,
Chẳng ai thấu tỏ, lối đàng Người đi.
Chúa vào giảng đạo từ bi,
Phát ngôn lớn tiếng, sợ chi người làng.
Cha Ta sai đến mở đàng,
Trình bày chân lý, nhẹ nhàng phát huy.
Kêu mời dân chúng nghĩ suy,
Ý Cha thể hiện, thực thi cứu đời.

THỨ BẢY, TUẦN 4 MÙA CHAY
(Ga 7, 40-53).
ĐẤNG KITÔ


Nhóm dân kháo láo về Người,
Ông này là Đấng, từ trời hạ sinh.
Tiên tri cao cả cung đình,
Ki-tô Đấng Thánh, giáng sinh làm người.
Đám đông tranh luận đôi lời,
Be-lem phố nhỏ, nơi Ngài xuất thân.
Ga-li-lê Chúa ở gần,
Không ai biết rõ, thành phần ra sao?
Bất đồng ý kiến lao xao,
Số người định bắt, ra vào lắng lo.
Nhóm thầy Thượng tế thăm dò,
Cùng phe Biệt phái, theo phò ghét ghen.
Chê bai, dò thám, bon chen,
Hận thù giận dữ, phận hèn tiểu nhân.
Yêu thương cứu độ gian trần
Chúa đành hiến mạng, tinh thần phó dâng.