CN XXX TN, 23.10.2004, Lc 18, 9-14

Đồi cao sẽ không giữ được nước, dưới chỗ trũng sâu sẽ có nhiều nước

Vì phàm ai tôn mình lên sẽ bị hạ xuống. Còn ai hạ mình xuống sẽ được tôn lên” (Lc 18, 14) Chính lời Chúa Giêsu dạy bảo những kẻ luôn hợm mình, tự cao tự đại, cho mình rất là quan trọng và coi khinh kẻ khác. Trong trường hợp cụ thể này, Chúa Giêsu muốn nói thẳng với những người Pha-ri-sêu luôn nghĩ rằng họ đạo đức hơn bao nhiêu người khác chung quanh. Vì trước Thiên Chúa quyền năng cao cả muôn trùng, con người thật chẳng là gì, nếu không có tình yêu thương của Thiên Chúa tác sinh và bảo tồn, thì làm sao người ta có thể tự mình sinh ra làm người ở trần gian? Ai ai cũng bắt đầu kiếp sống con người một cách rất mong manh yếu đuối của một trẻ sơ sinh đỏ hỏn, không thể tự chăm sóc cho chính mình được, bởi lúc bấy giờ vẫn chưa có khả năng nhận biết mình là ai, nhất nhất mọi chuyện đều hoàn toàn lệ thuộc vào sự nâng niu bảo bọc của cha mẹ. Đấy cũng chính là hình ảnh mong manh yếu ớt của con người trước mặt Thiên Chúa, cho dù người đời có khôn lớn và phát triển được nhiều khả năng tiềm ẩn nơi mình, người ta vẫn không thể sống mà không cần đến tình thương của Ngài. Và mức độ tình thương của Chúa dành cho mỗi người hẳn là bằng nhau, bởi vì nó được tuôn tràn ra từ một trái tim dạt dào yêu thương và chí nhân chí từ của Thiên Chúa duy nhất. Và tình thương của Ngài ban cho con người là hoàn toàn vô điều kiện, nghĩa là Ngài ban ơn là vì Ngài thương, chứ không phải Ngài ban vì người đó tốt hay không ban vì người đó xấu.

Nhưng hiệu quả ơn thánh của Thiên Chúa tác động nơi mỗi con người lại khác nhau, nó tùy vào tấm lòng chân thành của mỗi tâm hồn biết đáp trả lại tình thương của Chúa hay không? Nếu người ta không nhìn nhận những ơn huệ tốt đẹp đó là từ Thiên Chúa, mà lại cho đó là do chính tự sức mình tạo nên được, dẫn đến việc không tin vào Thiên Chúa, rồi bất hợp tác với Ngài; làm sao ơn thánh của Chúa có thể hoạt động được? Trái lại, ai biết nhìn nhận sự hèn kém yếu đuối của mình trước mặt Thiên Chúa, tin rằng mọi điều tốt đẹp ta đang có đều xuất phát từ tình yêu vô hạn của Thiên Chúa, rồi luôn thiết tha gắn bó để hợp tác với công trình lâu dài của Ngài, thì chắc chắn ơn thánh Ngài sẽ hoạt động mạnh mẽ và sinh hoa kết quả gấp bội.

Ơn thánh Chúa tuôn đổ trên loài người không phân biệt chẳng khác chi mưa sa từ trời cao; những tự ai nâng mình lên là những chỗ cao, những đồi non không thể giữ được nước. Ngược lại, những ai biết rõ thân phận hèn yếu của mình, ví như những chỗ trũng sâu, càng sâu càng chứa đựng được nhiều nước. Đó cũng là kết quả tất nhiên do thái độ riêng của mỗi cá nhân dành cho Thiên Chúa, khiến Ngài phải tôn người tự hạ và hạ kẻ tự tôn.