Xem hình ảnh


Tôi vẫn nghĩ mình không có khả năng để viết về Phát Diệm, nên để dành công việc ấy cho những người con cuả Phát Diệm hay cho những nhà học giả uyên thâm.

Phát Diệm là nơi mà từng gốc cây từng kẽ đá đều có một câu chuyện để kể, và từng mảnh đất từng khúc sông đều ghi đậm những quyết tâm và công sức cuả những con người phi thường quả cảm.

Nhưng đã lỡ đi qua mà không nói gì thì vô tình quá, cho dù nhiều 'duyên nợ' có vẻ được tạo ra chỉ vì những sự tình cờ.

Vậy thì, dù biết rằng mình đang 'muá rìu qua mắt thợ,' cũng xin có vài hàng về vùng đất linh thiêng này.

Goị là 'một thoáng Phát Diệm' mà thôi, với ý nghĩa chỉ có những tâm tư thô thiển, góp nhặt một cách vội vàng qua những 'cái nhìn trộm', trong một cuộc du hành bất chợt, có vẻ như là bị 'bắt cóc' bởi một anh tài xế taxi.

Anh Taxi đa sự.

Trước khi đi Hanoi, đứa cháu gái làm nghề du lịch dặn tôi nhiều lần:"Cậu nhớ trả giá taxi nhé, từ Nội Bài về Hanoi chỉ có 350 ngàn thôi, họ không chịu thì tìm xe khác, taxi ở Hanoi không như Saigon đâu, chúng nó gian dối lắm."

Có điều là khi tới Nội Bài, tôi không đi taxi mà, nhờ sự chỉ bảo tận tình cuả một người khách mới quen trên máy bay, tôi đón xe bus cuả hãng VietJet, (Air Vietnam cũng có xe bus như vậy), chỉ mất 70 ngàn cho cả hai vợ chồng.

Còn anh 'Taxi đa sự' là anh taxi tôi thuê bao ngày hôm sau, nhờ sự mai mối cuả một người em họ ở Bùi Chu, bao trọn goí một ngày đi Bùi Chu với giá 1 triệu 500 ngàn, rẻ hơn giá cuả các nhân viên 'lễ tân' ở hotel, họ đòi tới 2 triệu 800 ngàn.

Anh taxi này lạ lùng, anh đề nghị:"Các bác đã đi Buì Chu thì phải đi Phát Diệm mới phải, chỉ cách nhau có 1 giờ xe thôi, không đi thì phí quá."

-Nhưng nếu đi như vậy thì hoá ra là thêm 3 giờ nữa (cộng 1 giờ đi tham quan) !

Anh đề nghị chúng tôi đi sớm từ 5g sáng: 8g sẽ tới Phát Diệm, 9g đi về Buì Chu, 10g đến. Nghe ngon ơ. Anh ta không lấy thêm tiền, và cam chịu về lại Hanoi trễ cũng được.

Nghe buì tai, chúng tôi đồng ý. Sáng hôm sau mới 4:30g anh đã gọi DT cho biết anh đang đợi ở cửa khách sạn.

Con đường cao tốc dẫn chúng tôi tới Phát Diệm đúng như lời anh nói, trước 8g sáng. Phát Diệm lúc đó còn đang ngái ngủ, Trung Tâm Hành Hương chưa mở cửa.

Chúng tôi rảo bước vòng quanh chiếc hồ rộng có tượng đài Thánh Tâm, dân phố bắt đầu dọn hàng ra bán, nhìn chúng tôi với những con mắt ngạc nhiên nhưng thân thiện, và sẵn sàng góp ý một cách công khai, to tiếng:

"Chú chụp (hình) lại đi, tóc cô bị gió bay lên rồi", một người phụ nữ trên xe đạp đi ngang qua nói với lại cho tôi, sau khi thấy chiếc đèn máy hình loé lên không đúng lúc...

Khi chúng tôi trở lại khu tiếp tân, thì bắt đầu thấy thấp thoáng các Sơ dòng Mến Thánh Giá đang bắt đầu dọn dẹp và một số người khác sửa sọan trang hoàng máng cỏ Noel.

(còn tiếp)