(EWTN News/CNA) Tin từ Vatican. Vào ngày Chúa Nhật ĐGH Phanxicô đã lập lại lời Ngài nhắc nhủ nhiều lần rằng chớ tin vào tử vi bói toán mà hãy tin vào Thiên Chúa. Chỉ có Chúa mới là Đấng bảo toàn cho chúng ta trong những cơ thử thách và khó khăn.

ĐGH dẫn đoạn Phúc Âm ngày Chúa Nhật nói về việc thánh Phêrô bắt đầu chìm khi ngài đi trên nước để đến với Chúa Giêsu. Việc ấy cũng sẽ xảy đến với chúng ta khi chúng ta đặt niềm tin của mình vào sai chỗ.

“Khi chúng ta không bám vào Lời Chúa mà lại tìm đến tử vi, bói toán là lúc chúng ta bắt đầu chìm.”

ĐGH nói rằng tin vào Chúa và Lời của Chúa không mở ra con đường mà mọi thứ đều bình yên và dễ dàng cũng như không giúp chúng ta tránh khỏi dông bão cuộc đời. Nhưng thực ra đức tin cho chúng ta sự an toàn của giây phút hiện tại để giúp chúng ta vượt qua những cơn bão và chắc chắn một bàn tay sẽ nắm lấy chúng ta để giúp chúng ta thắng được gian nan, dẫn chúng ta tới bến bình an trong cơn sóng dữ.

“Đức tin không là một lối tránh cho những khó khăn cuộc đời, nhưng giúp cho cuộc hành trình của chúng ta và làm cho nó có ý nghĩa.”

ĐGH đã nói với khách hành hương tụ tập tại Quảng Trường Thánh Phêrô vào buổi tiếp kiến chung hằng tuần của ngài rằng chú tâm vào đoạn Phúc Âm ngày hôm nay của Thánh Mattheu nói về việc Chúa đi trên mặt nước giữa cơn bão biển và cho phép thánh Phêrô đến với ngài. Thánh Phêrô đã bước đầu có thể đi trên mặt nước tiến về Chúa Giêsu, nhưng rồi ông bắt đầu chìm vì sợ hãi khi ông nhìn thấy sóng ập tới và kêu cầu Chúa Giêsu cứu vớt.

Câu chuyện này có nhiều biểu tượng cho cả cá nhân và cho toàn thể Giáo Hội nữa.

Con tàu là hình ảnh cuộc đời của mỗi người, nhưng cũng là đời sống của Giáo Hội và gió bão chính là “khó khăn và thử thách” mà mỗi người gặp phải.

Thánh Phêrô kêu lên “Lạy Chúa, xin truyền cho con đi trên nước mà đến với Ngài” và rồi thánh nhân lại cầu cứu “Lạy Chúa, xin cứu con!” diễn tả tâm trạng của chúng ta vừa là khao khát đến gần Chúa, vừa là “nỗi sợ hãi lẫn lo buồn trong ta khi gặp gian nan thử thách ở đời và trong cộng đoàn, nói lên sự mỏng dòng nội tâm và những khó khăn bên ngoài.”

Lúc thánh nhân nhìn thấy những lớp sóng biển trào tới và bắt đầu sợ là lúc ngài đã không bám vào Lời Chúa “ là sợi dây cứu hộ trước cơn sóng dữ biển thù”.

Chúng ta cũng thế, hoảng hốt sợ hãi ,khi mà chúng ta đặt niềm tin vào những gì tầm thường, thế gian hơn là tín thác nơi Thiên Chúa.

ĐGH nói rằng đoạn Phúc Âm này là một “ hình ảnh tuyệt vời” về Giáo Hội thực tại nơi trần gian qua mọi thế hệ: “ một con tàu vượt sóng, phải đương đầu với phong ba bão táp luôn bị đe dọa nhấn chìm.”

Con tàu Giáo Hội được an toàn không do sức của con người nhưng rõ ràng “ sự bảo đảm con tàu không bị đắm chính là niềm tin vào Chúa Kito và Lời của Ngài.”

“Trên con tàu của Giáo Hội, chúng ta được bình an, dù yếu đuối, dù khổ cực và trên hết tất cả chúng ta quỳ gối và thờ lạy Thiên Chúa “như các tông đồ đã làm khi Chúa Giêsu ra lệnh cho gió yên biễn lặng, sấp mình bái lạy và nói “Quả thật Ngài là Con Thiên Chúa.”

ĐGH mời gọi mọi người nhắc lại những lời này và tất cả đã hô vang ba lần “Quả thật Ngài là con Thiên Chúa.”

Để kết thúc, ĐGH cầu xin Đức Trinh Nữ Maria bầu cử và giúp mọi người “ vững niềm tin để chống lại phong ba cuộc đời, ở trên con tàu của Giáo Hội, và xa chước cám dỗ vui thú trên những con tàu chòng chành thế gian, hình thức và nhãn hiệu”.

ĐGH đã ban phép lành cho mọi người sau khi đọc kinh Kính Mừng và chào các nhóm trẻ đến từ nhiều vùng của nước Ý.

Giuse Thẩm Nguyễn