Mấy chục ngư dân còn bị Tàu…hải tặc giam
Thượng tướng ta sang hữu nghị Bắc Kinh thăm
Khẳng định: “Hợp tác quốc phòng là trụ cột Việt-Trung”!
Nhiều nước nhỏ, nhưng tại sao ta thu nhỏ đến nhục vô cùng!

Hai đảng có chung một vận mệnh
Nghĩa một thằng chết, thằng kia chết theo
Chúng đỡ nhau, đá đít nhau…trên con đường đi sẽ không bao giờ đến
Bỏ mặc tổ quốc sa cơ, bỏ mặc nhân dân thất thế khó nghèo

Tổ quốc ơi bao giờ nhục thế này chăng?
Có quốc gia nào ngoài nước Cộng Hòa Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam
Giặc chiếm biển, giam dân nhưng chính quyền luôn đề cao khẳng định:
Vàng vội mò sang ca tụng “Hữu nghị Việt –Trung!

Nước Phi hiện yếu nhưng chẳng hèn
Nước ta tuy nhỏ vốn quật cường
Nhưng đảng theo Tàu đè dân mình bịt miệng
Cấm dân gào lên quốc nhục quê hương

Có “Phú-Trọng” mà coi khinh bần dân
Có “Tấn-Sang” mà nước ngập nợ nần
Có “Tấn-Dũng” mà sao hèn uất hận
Bởi đặt đảng lên trên quốc phá gia vong!

Đất nước ngày càng thêm lắm lũ côn đồ:
Côn đồ tham quan, côn đồ hối lộ
Những côn đồ đặc trưng sản sinh từ chế độ:
Độc tài sinh đặc quyền, đặc lợi… đặc sản côn đồ!

Độc tài cổ kim cũng nhiều kiểu
Gian tham cũng lắm bậc thấp cao
Nhưng cái kiểu “xử ác với dân, lụy hèn với giặc”
Thì đặc trưng của đảng ta – không đụng hàng chính phủ nào!

Chiều chiều bế con ra biển ngóng những ông chồng
(Nên gọi là biển “Nam Trung-Hoa” hay gọi là Biển Đông?!)
Nghề ngư phủ Việt-Nam thật là khó sống
Biển đảo mình mất, nước có chủ như không!

Ngay khi lúc ngư dân còn thấp thỏm ngồi tù Tàu
Phái đoàn nước ta trong tư cách…chư hầu
Sang sứ Bắc-Kinh để mà khẳng định
Mười Sáu Chữ Vàng, Bốn Tốt – hai đảng thề sống chết có nhau!

(Ừ, hai đảng có chung một vận mệnh!
Chẳng sai! rồi chúng bay sẽ chết cùng nhau
Đảng ta chết trước thì Việt Nam còn phước
Nếu chết sau, kẹt, nước khó vượt mặt Tàu!)

Thượng tướng ta về, ngư dân ta còn tù
Tướng ta nghe tướng Tàu khuyên nhủ:
“Bám chặt 16 Chữ Vàng cùng 4 Tốt – đề phòng lũ:
“Thế lực thù địch”!
Ngay sau cái bắt tay, những tràng cười…đồng chí, vẫn như cũ:
Một thằng đểu giả sai khiến một thằng ngu!