Khi bạn nhìn vào cuộc đời mình, hạnh phúc lớn nhất là hạnh phúc gia đình (Dr. Joyce Brothers)

Cách nay không lâu, vợ tôi và tôi cùng nhau tận hưởng ngày Valentine thứ 10, một ngày mà tôi ngẫm nghĩ tôi hạnh phúc biết bao khi có được người bạn đời thật tuyệt vời. Một ngày để tỏ lòng biết ơn đối với số phận đã đem đến cho tôi một tình yêu mà thường chỉ có trên phim ảnh và trong các ca khúc của Air Supply. Một ngày mà hằng năm tôi làm những gì cần thiết để nàng biết tôi thực sự quan tâm nàng biết bao.

Mặc dù đã lên kế hoạch một ngày lãng mạn cho chúng tôi, năm nay đánh dấu một sự thay đổi nhiều. Thoạt đầu chỉ có một từ tôi nghĩ ngay là thất bại.

Khác với những năm trước, không có bữa tối lãng mạn hoặc bữa trưa ăn ngoài. Hoa cũng chẳng có vào ngày trọng đại này. Không có sô-cô-la cũng chẳng có nến. Không có món quà nhỏ cho nàng, không dây chuyền, không vòng tay, không nhẫn. Không xe sang trọng đưa nàng đi chơi, không vé xem phim, không vé xem ca nhạc hay kịch. Không CD nhạc với những ca khúc cả hai yêu thích. Không thơ lãng mạn thể hiện tình yêu được giấu kín để nàng tự phát hiện. Nói chung là hầu như không có gì hết.

Có một chuyến đi – dù không là chuyến đi dự định. Chuyến đi không ra biển, không lên núi, không đi đâu cả. Chuyến đi này đến gặp bác sĩ chuyên khoa nhi. Chúng tôi cần câu trả lời sớm.

Chỉ mới một tuần qua đi từ khi cuộc sống bình thường của chúng tôi bị xáo trộn. Đứa con trai 18 tháng của chúng tôi được xét nghiệm máu theo định kỳ. Dữ liệu khác thường nên phải xét nghiệm thêm lần nữa, rồi lần nữa, kết quả vẫn chưa khả quan. Cần chụp cộng hưởng từ (MRI) ngay.

Các bác sĩ và các y tá cố gắng tỏ ra bình tĩnh, nhưng sự vội vã và cấp bách của họ khiến chúng tôi quan ngại. Con trai nhỏ bé của chúng tôi vẫn không hề biết cha mẹ nó rất lo sợ. Vì kết quả khác nhau từ những lần xét nghiệm trước, bác sĩ muốn kiểm tra thêm. Suốt ngày chúng tôi như con thoi đến phòng X quang, phòng thử máu, rồi các phòng chuyên khoa khác. Hầu như cả ngày chúng tôi cứ lưỡng lự giữa siêu thực và tự động. Qua những lần đánh giá, chúng tôi cố gắng tạo một buổi chiều bình thường và bình tĩnh hết sức vì con trai mình. Những tấm thiệp Valentine được trao nhau trên Freeway 405. Bữa ăn trưa được thay thế bằng bữa ăn ngồi dưới bóng cây trong bệnh viện. Những món quà nhỏ được trao nhau tại phòng chờ nơi chụp X quang.

Một thực tế khả dĩ thay đổi và đầy kịch tính trong một khoảng thời gian ngắn ngủi như vậy. Không có những câu nói tỏ sự quan tâm, chỉ có những ý nghĩ dành cho con trai.

Những ngày Valentine trước, tôi vẫn cảm ơn người giao hoa đúng giờ hoặc bữa ăn đặt trước đúng giờ. Năm nay, tôi biết ơn những cô y tá vui vẻ đã làm cho con trai tôi cười, các phòng khám sẵn sàng xét nghiệm, và giám đốc sẵn sàng cho một người cha lo lắng được nghỉ việc khi mới làm được ít ngày.

Tôi cảm ơn bác sĩ thử máu có thể tìm ra tĩnh mạch nhỏ trên cánh tay con trai nhỏ của chúng tôi ngay trong lần cố gắng đầu tiên. Tôi cảm ơn các bác sĩ đã tin tưởng mọi chuyện sẽ ổn và không chờ đợi khi hành động. Tôi cảm ơn các chuyên viên đã cảm thấy như thể con trai chúng tôi là bệnh nhân quan trọng nhất trong ngày vậy.

Sau một buổi chiều hoang mang và căng thẳng, chúng tôi có thể thoải mái trở về nhà. Khi mặt trời bắt đầu lặn sau một ngày rất dài, vào khoảng thời gian mà vợ chồng có thể ăn bữa tối lãng mạn, vợ chồng tôi cùng nằm dài trên ghế sofa cố gắng tạo một ngày có ý nghĩa. Rõ ràng đây là Ngày Tình Yêu mà chúng tôi không thể quên cho đến cuối đời. Một ngày qua đi và không biết chuyện gì ở phía trước.

Cũng có một khoảnh khắc sáng sủa. Điều đó xảy ra với tôi là các phương diện “thương mại” của ngày lễ vốn dĩ vô nghĩa. Hoa, nến, và quà cáp đã trở thành quy ước mỗi ngày 14/2, không có lý do cho ngày lễ. Đó chỉ là biểu tượng của ngày lễ.

Cuối cùng, có thể Ngày Tình Yêu là ngày dành cho những người mình yêu thương nhất đời. Có thể đó là cố gắng làm mọi thứ để làm nguôi đứa bé đang khóc thét. Có thể là vợ chồng “nhìn lại” cách sống chung của mình, và biết rằng không ai trong hai người có thể sống thiếu nhau. Có thể là tái đánh giá những quyền ưu tiên của mình, và chắc chắn rằng bạn không bao giờ quá bận rộn đến nỗi không họp mặt với gia đình được.

Và nếu Ngày Tình Yêu thực sự là những điều như vậy, có thể đó không là sự thất bại, nhưng có thể đó lại là Ngày Tình Yêu thành công nhất trong đời tôi.

(Chuyển ngữ từ Chicken Soup for the Soul)