Chuyện Bác Chuyện Em: Tên Thánh Việt Nam

Chuyện Bác Chuyện Em bối cảnh xảy ra ở khắp nơi, Việt Nam, Mỹ, Úc, Do Thái… Em đi tu mà em cũng có thể là một nhân vật đã lập gia đình.

Bác gặp em ngoài đường cái. Mặt em hớn hở, miệng cười tươi. Bác mở miệng chào trước,

— Chào ông! Mới sáng sớm mà đã cắp ô đi đâu như thế?

Em gật đầu chào lại,

— Vâng, em chào bác! Chẳng dấu gì bác, em đang đi lên trình cụ…

Bác nghi ngờ,

— Ông đi đâu mà lại phải lên gặp cụ?

Em giải thích ngay,

— Ồ, cũng không có chuyện chi. Nhưng chuyện là như thế này, vợ em mới sanh…

Bác o tròn miệng, cắt ngang nhời,

— À, thôi hiểu rồi. Mà thím sinh cháu gái hay trai?

Em giơ ngón tay lên,

— Vâng, cám ơn Chúa, vợ em nó sinh thằng cu.

Bác chọc gậy mắm tôm,

— Hèn chi thấy mặt ông hớn hở cứ như lý trưởng vào mùa thuế. Thế là hết lo mất giống nhé.

Em vờ giận dỗi,

— Bác! Cứ là khéo vẽ chuyện.

Bác gân cổ cãi,

— Chứ chẳng phải. Bao lâu nay, thím cứ sinh toàn là cái, đã được thằng cu nào đâu…

Bác đổi đề tài,

— Mà thôi, vậy ông đã tính ngày nào rửa tội cho thằng cu chửa?

Em giải thích,

— Thì đấy, em đang trên đường tới gặp cụ xin cụ rửa tội cho cháu, Chúa Nhật tuần tới…

Em dừng lại,

— Có chuyện này, em đang tính nhờ bác…

Em giọng điệu gần xa,

— Em hy vọng bác không từ chối.

Bác hỏi lại,

— Gớm, có chuyện gì thì ông cứ nói đi. Khổ! Ông cứ vòng vo tam quốc khiến tôi tự nhiên lại đâm lo lo…

Được nhời của bác, em nói liền,

— Vâng, thì cũng đang tính nhờ bác làm bõ cho thằng cu…

Bác nói ngay,

— À, lại tưởng chuyện chi.

Bác nghĩ ngợi,

— Để tôi coi, Chúa Nhật tuần tới, mấy giờ thì rửa tội nhỉ?

Em nói ngay,

— Vâng, bốn giờ chiều.

Em ngọt giọng,

— Vâng, thì cũng thưa với bác, rửa tội xong thì cũng tầm chiều rồi, mình kéo về nhà em ăn mừng nhé.

Em khoe tài bà xã,

— Kỳ này vợ em trổ tài nấu món canh cua rau đay với đậu phộng rán chấm mắm tôm, đặc biệt có món thịt chó rựa mận nấu mẻ…

Bác lên giọng kịch,

— Chú chỉ được cái khéo miệng. Việc kinh hạt chưa xong thì cứ lôi chuyện bếp núc vào đây.

Bác hỏi tới,

— Đã đặt tên thánh cho con chửa?

Em đáp liền,

— Minh Tuấn, tên thánh Dũng Lạc. Nguyên văn trong sổ Gia Đình Công Giáo: Dũng Lạc Trần Minh Tuấn.

Bác há to miệng,

— Ơ! Ông lại cứ tinh vi…

Em gật đầu xác nhận,

— Vâng, Dũng Lạc Trần Minh Tuấn.

Bác thắc mắc,

— Ơ hay chửa? Sao không đặt Anrê Dũng Lạc.

Em hỏi vặn,

— Ơ! Tại sao cứ phải Anrê Dũng Lạc?

Bác ú ớ,

— Thì biết đâu đấy, thấy ai cũng cứ gọi thánh Anrê Dũng Lạc. Ai sao tôi vậy.

Em giải thích,

— Anrê là tên rửa tội của cha Dũng Lạc. Nhưng bây giờ ngài đã được phong thánh rồi, mình gọi thánh Dũng Lạc thôi cũng đã đủ.

Em hí hửng,

— Em nặn mãi mới ra được thằng cu, hy vọng mai nay lớn lên nó đi tu làm cha như thánh Dũng Lạc. Giờ lấy tên thánh Dũng Lạc đặt cho nó là hợp nhất.

Bác ngẫm nghĩ,

— Làm thầy bói mù đoán chơi chơi nhé. Cái con chị thằng Minh Tuấn chắc lại đặt tên thánh Việt Nam phải không, mà phải là Đê hẳn hòi rõ ràng...

Em gật đầu,

— Vâng, bác nói đúng! Tên đầy đủ trong sổ Rửa Tội là Đê Trần Mai Hương. Hồi đó em ở giáo xứ cha tây. Ngài cứ xuýt xoa vặn hỏi thánh Đê là thánh nào? Em lại phải nhờ cha Việt Nam góp cho mấy nhời. Em thấy hai người cứ xí xa xí xô với nhau một hồi, ông cha tây mới chịu viết vào trong Sổ Rửa Tội giáo xứ nguyên văn:

Tên Thánh: Đê

Họ và Tên: Trần Mai Hương

Rửa tội: Ngày 3 Tháng 3 Năm 2005.

Bác tiếp tục,

— Khỏi nói cũng biết mai này nếu thím sinh thêm thằng cu, dám lại đặt tên thánh là Thiện, phải không?

Em kết luận,

— Vâng. Thánh nào cũng là thánh. Nhưng em Việt Nam, em khoái thánh Việt Nam. Cứ tên thánh Việt Nam mà đặt.

www.nguyentrungtay.com