Quê hương tôi

.

Quê hương tôi

Ôi chiếc nôi yêu dấu

Nghệ Tĩnh Bình

Dựa lưng vào biển xanh

Từ hồng hoang lịch sử

Tiếp nối hiện tại

Và suốt chiều dài thế hệ tương lai

Biển thì thầm ru miên man giấc mộn g lành

Mang giấc mơ biển Thái Bình

Sáng rực rỡ tia chiếu bình minh

Chiều tà êm ả như điệu hò mái đẩy

Khóm mây hồng đứng lặng ngất ngây

Trường Sơn chiếm hai phần ba

Quê hương mẹ trăm chiều vất vả

Những núi non hùng vĩ

Những khối đá đen sì

Tăng lực cho đòn gánh

Mang hai thúng định mệnh

Treo hai đầu Bắc Nam tổquốc

Sức nặng đè lên đòn gánh

Dù cho dáng vẻ thon thả mong manh

Suốt cuộc đời lo chu toàn sứ mệnh

Cả những khi vận nước chênh vênh

Vẫn cương quyết cang cường đối phó

Đưa quê hương vượt thử thách cam go

Khi đất nước thanh bình thịnh vượng

Đòn gánh vẫn cam chịu cuộc sống khiêm nhường

Vui với thiên nhiên khô cằn sỏi đá

Nhưng không thiếu những bão táp phong ba

Những trang sử cha ông hiển hách

Những con người làm tổ quốc rạng danh

Được sản sanh từ chiếc nôi đòn gánh

Nghệ Tĩnh Bình

Quê hương vinh hiển của tôi

Mẹ ơi

Suốt cuộc đời không quên mẹ

.

Mẹ giáo phận Vinh

Nghệ An Hà Tĩnh Quảng Bình

Mẹ Vinh giáo phận rừng xanh bạt ngàn

Trùng trùng đei^.p điệp núi non

Tên mang hai chữ Trường Sơn oai hùng

Biết bao tên gọi đã từng

Ghi vào chiến tích lẫy lừng sử xanh

Núi nhiều hơn đất kết thành

Chiếc đòn gánh cứng lừng danh sơn hà

Bao nhiêu thách đố kinh qua

Biết bao biến cố xót xa hiểm nghèo

Vững bền như đá rong rêu

Yêu thương đoàn kết bỏ neo trong mình

Niềm tin sắt đá, hy sinh

Dẫn đưa vận nước băng mình vượt qua

Ngọn đuốc lý tưởng chói lòa

Luôn luôn hướng dẫn chiếu xa lộ trình

Dựa lưng biển hát mông mênh

Tắm vầng trăng sáng chông chênh suối ngàn

Nghe rừng hát khúc quan san

Dòng sông Lam mãi chứa chan ân tình

Lũy tre đồng lúa ngát xanh

Năm năm tháng tháng gió lành ngân nga

Tình quê yêu dấu đậm đà

Những mùa đạo hạnh chan hòa phúc âm

Máu đào tử đạo tiền nhân

Sản sinh đồng lúa đức tin chín vàng

Vinh danh Thiên Chúa quyền năng

Ngợi ca danh Mẹ vẫn hằng chăm lo

Miên man sóng biển vỗ bờ

Lời ru Mẹ dỗ con thơ tháng ngày

Hồng ân biển cả đong đầy

.

Huyền thoại những ngọn núi

Những đứa con của Ngàn hống (1)

Đua nhau chạy xuống đồng

Đứa trước đứa sau xuống biển tắm

Giữa trưa hè nắng hạn tháng năm

Mặt trời rót lửa

Gió Lào ào ạt thổi nóng qua

Hàng tre quằn quại khóc trong gió

Lá xám khô xoắn vòng tuôn đổ

Đàn con của núi đua nhau chạy đến

bãi biển Cửa Lò

Rồi bất thần những ngọn núi đứng ngay tại chỗ

Khóm mây trắng quan sát đem hung tín bất ngờ

Những ngọn núi đến trước bị chìm dưới biển sâu

không còn nữa

Thế là tư đó những ngọn núi lác đác lưa thưa

Như những con rùa thụt cổ úp mặt xuống

Giữa bình nguyên màu xanh đồng ruộng

Ngàn năm nằm đấy khóc thương

Anh chị em đã nắm xương gửi nhờ

Dưới lòng biển cả Cửa Lò

Xác thân lạnh lẽo sóng xô tan tành

Tình yêu chung thủy kết thành

Quê hương truyền thống bao lần vượt qua

Tai ương thách đố hàng hà

Bảo tồn phát triển ông cha công trình

Vùng nầy thủ phủ của Vinh

Xã Đoài tên gọi xứng danh bao đời

Trung tâm giáo phận, chiếc nôi

Ấp yêu chiếu tỏa rạng ngời đức tin

Để cho con cái mọ.i miền

Của Vinh giáo phận triền miên hướng về

(1) Ngàn hồng: Những ngọn núi thuộc dãy Trường SS+n tại

Hà Tĩnh Nghệ An