Đức Thánh Cha suy tư về những ưu tiên cho thừa tác vụ

VATICAN (Zenit,org).- Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI nói một linh mục là một người nô lệ của Chúa Giêsu, chính Người đã trở thành một người nô lệ khi Người mặc lấy bản tính nhân loại.

Hôm Thứ Tư 24/6 trong buổi tiếp kiến chung hàng tuần, Đức Giáo Hoàng suy tư về vai trò của linh mục và về ơn gọi của linh mục phải đồng hình đồng dạng với Chúa Kitô, trong buổi tiếp kiến chung tại Quảng Trường Thánh Phêrô. Ngài dành suy niệm của ngài cho Năm Linh Mục, mà ngài đã khai mạc hôm thứ Sáu vừa qua.

Đức Thánh Cha đã ghi chú làm sao Thánh Gioan Vianney, quan thầy các linh mục và gương mẫu cho năm thánh này, được đồng hoá với thừa tác vụ linh mục của ngài,

Ngài tiếp tục quan sát thừa tác vụ này, quan sát những yếu tố thỉnh thoảng đối nghịch của sự hy sinh và sự rao giảng.

Không có sự đối nghịch giữa sự đề cao tính ưu việt của Thánh Thể và sư hy sinh, và tính ưu việt của việc rao giảng lời, Đức Thánh Cha giải thích. Cả hai yếu tố liên kết trong con người Chúa Kitô, và sẽ cũng tốt trong linh mục.

“Chúa Giêsu nói về sự rao giảng Nước Thiên Chúa như là mục tiêu thật cho sự Người đến trong thế gian, và sự rao giảng của Người không hẳn lả một ‘ bài diễn thuyết.’ Sự rao giảng bao hàm, đồng thời, những hành động của Người: Những dấu và những phép lạ của Người chỉ rõ rằng Vương Quốc hiện diện bây giờ trong thế gian, vương quốc cuối cùng đồng nhất với chính Người. Theo nghĩa này, người ta phải nhớ rằng cả trong ý niệm này về tính ‘ưu việt’ của sự rao giảng, lời và dấu không phân biệt”.

Linh mục không rao giảng những lời, nhưng “Lời,” ngài nói tiếp, “và sự rao giảng trùng với chính con nguời Chúa Kitô, về bản thể mở ra cho sự tương quan với Chúa Cha và vâng phục ý muốn của Người. Do đó, việc phục vụ đích thực cho Lời đòi hỏi từ linh mục phải ra sức từ bỏ chính mình, cho tới khi có khả năng nói với Tông Đồ, ‘không phải tôi sống, nhưng Chúa Kitô sống trong tôi.’”

Như Gioan Tẩy Giả, Đức Giáo Hoàng Biển Đức XVI đã khẳng định, linh mục được kêu làm tôi tớ của Lời, “tiếng nói “ của Người.

Như vậy bây giờ, làm ‘tiếng nói’ của Lời không phải tạo thành cho linh mục một yếu tố thực dụng mà thôi,’ ngài nói tiếp. “Ngược lại, điều ấy tiền giả định một sự mất mạng lớn lao trong Chúa Kitô, bằng cách tham gia trong mầu nhiệm sự chết và phục sinh của Người với tất cả những gì thuộc về minh: trí khôn, tự do, ý muốn, và sự hiến dâng thân xác mình như là một của lễ sống động.”

Đức Giáo Hoàng đã nói rằng một linh mục được “hiệp nhất thâm sâu với Lời của Cha, Đấng khi nhập thể, đã lấy hình dáng một tên nô lệ, đã biến mình thành một tên nô lệ. Linh mục là một tên nô lệ của Chúa Kitô theo nghĩa là sự hiện hữu của linh mục, về mặt hữu thể đồng dạng với Chúa Kitô, nhận lấy một đặc tính tương quan thiết yếu. Linh mục ở trong Chúa Kitô, nhờ Chúa Kitô, và với Chúa Kitô để phục vụ con người. Chính vì linh mục tùy thuộc vào Chúa Kitô, linh mục phải triệt để phục vụ mọi người.”

Mong sao Năm Linh Mục này đưa tất cả các linh mục tới chỗ đồng hoá mình hoàn toàn với Chúa Giêsu, chịu đóng đinh và phục sinh, ngõ hầu bắt chước Thánh Gioan Tẩy Giả, chúng ta muốn bị ‘hạ xuống’ để Người được cất lên; ngõ hầu, theo gương Cha Sở họ Ars, các linh mục mãi mãi và sâu sắc hiểu biết trách nhiệm của sứ vụ mình, là dấu chỉ và sự hiện diện của tình thương xót vô biên của Chúa,” Đức Giáo Hoàng kết luận. “Chúng ta hãy tin tưởng phó thác cho Đức Trinh Nữ, Mẹ Giáo Hội, Năm Linh Mục này vừa bắt đầu và tất cả các linh mục thế giới.”