Nói đến cụm từ “Cơ chế XIN – CHO” người dân Việt Nam đã được nghe rất nhiều đến tên gọi của tổng giám mục Hà Nội, Ngô Quang Kiệt trong cuộc gặp gỡ trực tiếp với UBND Thành Phố Hà Nội vào ngày 20/9/2008. Sau đó vị giám mục này đã bị toàn đảng csVN lẫn truyền thanh, truyền hình, báo chí, từ người lớn đến giới nhi đồng tham gia đánh hội đồng Ngô Quang Kiệt cho những lời tố cáo đã cắt xén với chủ ý gian lận về sự “nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam” và về “Cơ chế XIN – CHO”. Đức TGM Ngô Quang Kiệt thẳng thắn và chân tình đặt vấn đề trước UBND TP Hà Nội: “… Chúng ta phải công nhận trong những năm gần đây có nhiều điều kiện, thế tuy nhiên khi như thế, khi nói tạo điều kiện vẫn còn mang cái tâm lý xin cho: tức là cái này là ân huệ tôi ban cho anh đó.” Thế là csVN gán cho ngài tội phản động, xúi giục các vụ phản kháng, coi thường luật pháp, gây rối trật tự xã hội, phản bội tổ quốc, …

Chưa đầy 9 tháng sau, ngày 08/6/2009 csVN cúi đầu lãnh nhận hậu quả gieo nào gặt nấy về “Cơ chế XIN – CHO” khi ngửa miệng “van nài” ông anh Tàu cộng sản: “Cho phép ngư phủ VN ra khơi thả lưới trong hải phận của chúng tôi”.

Khi theo dõi những tin tức từ TTX VN, người dân Việt Nam không tin được vào tai mắt của mình được nữa. Đại diện cho một dân tộc hơn 80 triệu dân, cho một đảng cộng sản độc quyền được tự xưng là bách chiến bách thắng, cho một dân tộc hơn 4.000 năm văn hiến mà chỉ biết vác mặt đến tên đại diện cho chủ nghĩa bành trướng Bắc Kinh tại Hà Nội để xin “cái ơn bố thí” được đánh cá tại vùng biển Đông của mình. Tủi hổ hơn cho người đi xin ơn được đón nhận bởi một đứa chẳng ra đâu tên Tôn Quốc Tường khinh bỉ bố thí cho một câu nhằm cố tình đuổi người chủ nhà hèn nhát rằng: “hứa sẽ báo cáo về nước (Tàu) đề nghị nêu trên của phía Việt Nam".
Nếu một nước có chủ quyền, được thế giới công nhận và hơn nữa còn là một thành viên của Hội Đồng Bảo An Liên Hiệp Quốc như Việt Nam thì chuyện ngang ngược của bọn bành trướng Bắc Kinh đang gây ra tại biển Đông, là lúc bộ Ngoại giao phải triệu tập tên Tôn Quốc Tường để trao công hàm phản đối, chứ không như TTX VN loan tin: “Thứ trưởng ngoại giao Hồ Xuân Sơn đã giao thiệp với đại sứ Trung Quốc Tôn Quốc Tường.” Những gì csVN đang làm dường như phải đứng vào thế một nước nhược tiểu và cúi đầu nghe họ dạy bảo. VN phải tự vác thân đến cầu xin! Nhục nhã quá!
Trong thời đại này, hình như dân tộc VN đang phải sống trong thế kỷ thứ thứ 10 dưới sự xâm lăng đô hộ của giặc Tàu thì phải? Chúng nó bắt nhà cầm quyền csVN làm gì thì cứ phải vâng lời tuân theo, mới nhất là thực hành luật cấm: „từ 12h ngày 16/5 đến 12h ngày 1/8/2009, cs Tàu cấm tất cả các ghe thuyền vào đánh cá trong vùng biển từ 12 độ vĩ Bắc (tương đương từ Cam Ranh, Khánh Hòa) lên đến đường giới hạn vùng biển giao nhau giữa Quảng Đông và Phúc Kiến và vùng biển phía Đông đường phân định trong vịnh Bắc bộ.“

Từ thời điểm này ngư dân Việt Nam bị hăm dọa, đuổi bắt, bị cướp hải sản đánh bắt được cho đến việc tông nát ghe thuyền ngay trên hải phận của mình. Giặc cướp tiến vào nhà gieo rắc đau thương cho dân lành mà nhà nước VN cứ ngoảnh mặt làm ngơ!

Thân phận người ngư phủ VN đã bị bóc lột và hiếp đáp không phải bắt đầu từ ngày 16/5/2009 mà là từ nhiều năm trước, cho dù không có một cảnh cáo chính thức từ cs Tàu qua búc xúc của ông Nguyễn Sự, Bí thư Thành ủy Hội An (Quảng Nam) nói với báo Thanh Niên: “Cách nay khoảng 7 năm, và thỉnh thoảng sau này, tàu cá Trung Quốc xâm nhập vùng biển Việt Nam, trong đó có vùng biển Cù Lao Chàm đánh bắt cá cam.”

Ngư dân Trần Anh Dũng - 31 tuổi, phường Phú Đông, TP Tuy Hòa, Phú Yên tố cáo rõ ràng hơn về thái độ hèn nhát đầu hàng của nhà chức trách VN: “Hiện nay, điều mà ngư dân cần chính là sự hỗ trợ của các lực lượng tuần tra, cứu hộ cứu nạn trên biển mỗi khi gặp sự cố. Nhiều khi vụ việc xảy ra trong lãnh hải của mình nhưng tuyệt nhiên không thấy bóng dáng của bất kỳ lực lượng hỗ trợ nào. Và cũng vì sự hiện diện quá hiếm hoi của lực có lượng tuần tra, bảo vệ của Việt Nam nên đôi khi tàu những nước ngoài hành động thái quá như gây sách nhiễu khi kiểm tra, đánh đập ngư dân rồi đuổi đi thậm chí còn bắt người, thu giữ sản phẩm, phương tiện một cách trái phép... Thiệt thòi đang thuộc về ngư dân của ta. Mặt khác, một khi bị thu giữ người, phương tiện, người thân ở nhà không biết liên lạc ở đâu để cứu người nên đây cũng là cái khó cần phải có hướng tháo gỡ”.

Chính sự cúi đầu hèn nhát này của csVN làm cho Tàu cộng ngày càng tự đắc lấn chiếm thêm sân chơi ngoài biển Đông và ngang tàng ban thêm lệnh cấm như trên và xem ngư phủ VN như bọn trộm cướp.

Nghiệt ngã đau thương hơn nữa cho giới ngư phủ vì phải sống với giặc ngoại xâm hơn 3 tuần lễ thì ông nhà nước VN mới từ từ lần mò đến tên sứ quán Tôn Quốc Tường để ăn xin vào ngày 07/6/2009.

Tuy nhiên theo bản tin mới nhất của BBC, ngày 09/6 cho biết sự phản hồi mới nhất của Bộ Ngoại giao Tàu cộng, dường như đề nghị của phía Việt Nam không được chấp thuận.

Giang sơn biển Đông của tổ quốc VN có còn là 100 hải lý tính từ bờ biển nữa không? Hay chỉ còn cách co cụm lại 50, 30 hải lý mà thôi?

“Cơ chế Xin – Cho” đang đúng là trái đắng ban cho csVN! Xin chủ quyền - những gì đang thuộc về mình - cho riêng mình cũng chẳng được ngoại bang đoái nhìn.

- CSVN không còn nhuệ khí bảo vệ nguồn hải sản thiên nhiên!
- CSVN không còn sức mạnh bảo vệ được chủ quyền quốc gia!

Nhìn chung quanh thấy các quốc gia khác luôn yêu quý người công dân của mình, cho dù người đó có bị mất tích trong lòng đại dương như nước Pháp đang dồn tất cả mọi nỗ lực con người và khoa học để tìm ra các thi hài của chiếc máy bay Pháp AF 477. Hoặc nước Mỹ đang cực lực phản đối cs Bắc Hàn về bản án cho hai nữ ký giả Mỹ gốc Á Châu, Euna Lee và Laura Ling cho tội xâm nhập vào vùng biên giới Bắc Hàn và Tàu cộng.

Đó là điểm mạnh của các nước có nền dân chủ cao, lòng yêu nước của họ vô bờ và mỗi người dân là một niềm tự hào của dân tộc, bởi thế họ luôn phải bảo vệ người dân.

Đầu trang viết chúng ta đã nhắc đến Đức TGM Ngô Quang Kiệt với những ý tưởng rõ ràng về quyền lợi của người dân sống trong một đất nước tự do và hơn thế nữa trong bài phát biểu ngài còn cho thấy một lòng yêu nước nhiệt thành. Nơi đây chúng ta được phép nhắc lại lời đó một cách trang trọng, nếu người dân VN chỉ thực hiện được một chút ý tưởng của ngài thì chắc chắn ngoại bang đã không dám đối xử tồi tệ với ngư dân VN trong thời gian vừa qua:

“Chúng tôi đi nước ngoài rất nhiều, chúng tôi rất là nhục nhã khi cầm cái hộ chiếu Việt Nam đi đâu cũng bị soi xét, chúng tôi buồn lắm chứ, chúng tôi mong muốn đất nước mình mạnh lên” và tiếp theo với một tinh thần dân tộc vững vàng: “Người Việt Nam chúng ta thì tôi cũng mong đất nước lớn mạnh lắm, và làm sao thật sự đoàn kết, thật sự tốt đẹp để cho đất nước chúng ta mạnh, đi đâu chúng ta cũng được kính trọng”.

Mong thay csVN có được một chút lòng yêu nước này!