Đôi bàn tay.

Có những bàn tay
Bên con thơ ấp ủ đêm ngày
Nâng niu, lòng mẹ dạt dào canh thức
Có những bàn tay dãi nắng dầm mưa
Mồ hôi thấm ướt tình quê
Đồng ruộng xanh tươi vun xới ngày mùa

Có những bàn tay gieo vãi niềm vui
Tận rừng núi xa xôi
Bên thác nước cao nguyên, miền xa tỉnh lẻ
Trong phố chợ đông người
Nơi vùng mênh mông cát nóng
Đem đến cho đời nguồn hy vọng
Nguồn tình yêu của đất trời

Có những bàn tay vỗ về người đau khổ
Trong bệnh viện, trại cùi
Ở những nơi thiếu niềm vui
Bên túp lều trại tỵ nạn
Vừa qua cơn bão lốc dập vùi
Hay đợt sóng thần cuốn theo động đất

Có những bàn tay cầm ba mươi đồng bạc
Bán tình người vất cả lương tri
Chôn vùi nhân tính trong tiếng khóc
Của những em bé ngây thơ
Ngày qua ngày bước thẩn thờ
Chỉ mong tìm về ngã đầu bên vai mẹ

Có những bàn tay cầm chiếc búa
Dạng chân trên Thánh giá cuộc đời
Đóng đinh vào những bàn tay
Của người vô tội
Bằng bom đạn, tàu bay
Bằng áp chế, tra tấn, tù đày
Dẫm lên cả niềm tin trong trái tim trong sáng

Có những bàn tay nhân danh Thượng Đế
Giết đồng lọai làm của lễ tiến dâng
Đánh đổi lấy Thiên đàng
Trong lời ca man rợ

Có những bàn tay
Ôm lấy con tim rên rỉ
Rơi nước mắt với lời kinh
Nguyện cầu cho chính kẻ hại mình

Con người nào là hình ảnh Con Người?
Bàn tay nào từ bàn tay Thượng Đế?
Ôi! Thiên Chúa của Đất Trời!