Bây giờ, tử vì đạo

Chuyện thời bây giờ kể rằng, ở thung lũng điện tử Silicon, San Jose, California của Hoa Kỳ có một đôi vợ chồng với hai người con, con trai tên Bòn, bốn tuổi, con gái tên Bon, mười tháng. Chồng là Kỹ Sư điện. Vợ làm Assembler trong hãng điện tử. Cả hai vợ chồng là những thành viên trung thành trong Ban Giáo Lý của giáo xứ Việt Nam.

Vợ nói với chồng,

- Sáng nay, em đi lễ, nghe bài đọc một, tự nhiên thấy thương người phụ nữ với bảy người con trai quá.

Chồng há to miệng, giọng điệu ngạc nhiên,

- Hả! Sáng nay vợ tôi đi lễ.

Vợ dí ngón tay vào mặt chồng, nói,

- Đương nhiên, ai lười biếng như anh. Em đã hứa với Chúa là tháng Mười Một, tháng của các linh hồn, em sẽ đi lễ hằng ngày để cầu nguyện cho linh hồn của bố, và những linh hồn mồ côi.

Chồng cất tiếng,

- Vậy là mai mốt chắc chắn em sẽ lên Thiên Đàng cả giường lẫn chiếu rồi. Khi ngày đó tới, xin đừng quên nhau… À, mà lúc nãy em nói cái chi, anh chưa kịp nghe.

Vợ thắc mắc,

- Em nói cái chi… À! À, em nhớ ra rồi. Em nói là sáng nay đi lễ, lắng nghe bài đọc thứ nhất, em thấy thương cho người phụ nữ Do Thái trong câu chuyện quá. Bà ta có bảy người con trai, ông vua bắt cả bảy người con phải ăn thịt heo. Nhưng với sự khuyến khích của người mẹ, tất cả đều can đảm từ chối lệnh truyền. Tức giận, ông vua giết hết cả bảy người con. Em phục người mẹ trong bài đọc quá. Biết là nếu con mình từ chối không ăn thịt heo, tất cả bảy người con mà bà đã dứt ruột đẻ ra sẽ phải chết, nhưng bà ta vẫn cứ tiếp tục khuyến khích bảy người con nên trung thành với Giavê Thiên Chúa. Trong trường hợp em là bà ta, không biết em sẽ có đủ can đảm đứng chứng kiến cảnh từng người con của mình lần lượt đi vào cõi chết hay không?

Chồng nói,

- Nè, không phải là xưng tội trống đâu đấy nhé. Tôi không phải là cha cụ, không có tha tội cho ai được đâu. Mấy lần thằng Bòn nó nóng sốt, con Bon ói sửa, anh thấy mặt em xanh lét, hốt hoảng đi ra đi vô, gọi hết nhà thương này tới bác sĩ kia…

Vợ chép miệng,

- Thì đương nhiên. Tụi nó là con em.

Chồng cắt ngang,

- Vậy tụi nó không là con anh sao? Nhưng thôi, nghĩ ngợi làm chi. Trong lớp Thánh Kinh anh đang theo học, cha X nói các thánh tử đạo được Chúa ban thêm nhiều sức lực trước giờ tử hình, cho nên các ngài can trường lắm. Dù có hiền, hay bị vợ bắt nạt như anh, vào giờ phút đó, cũng sẽ trở nên can đảm lạ thường.

Vợ đáp trả liền,

- Ai bắt nạt ai? Đừng có nói ngược.

Chồng lơ đi, tiếp tục nói,

- Cha X nói là mình vẫn có thể sống tử vì đạo ngay trong thế kỷ của siêu điện toán, ngay bây giờ.

Vợ thắc mắc,

- Nghiã là làm sao?

Chồng nói,

- Cha X nói là chữ tử vì đạo nguyên thủy trong tiếng thần học có nghiã là làm chứng. Làm chứng ở đây có nghiã là làm chứng cho Đức Kitô. Cho nên, cha X cho một thí dụ, trong giờ ăn trưa, nếu mà mình làm dấu thánh giá ở trong nhà hàng, trước mặt những đồng nghiệp, khi đó mình cũng đang sống tử vì đạo đó.

Vợ ngạc nhiên,

- Đơn giản vậy thôi sao?

Chồng gật gù,

- Đơn giản vậy thôi. Không có chi mà phải cầu kỳ hết.

Vợ gật gật đầu, cười mím chi,

- Như vậy anh bắt đầu lo sống tử vì đạo là vừa đi. Từ khi biết anh cho tới ngày hôm nay, có bao giờ em thấy anh làm dấu thánh giá ở trong nhà hàng đâu.

Chồng nhún vai,

- Nè, đừng có làm bộ ngây thơ. Không phải chỉ có một mình tôi đâu đấy nhé.

Lạy Chúa, xin ban thêm ơn trời để chúng con quyết tâm sống một đời sống chứng nhân cho Thiên Chúa trong đời sống hằng ngày của chúng con.

www.nguyentrungtay.com