CHÚA HIỆN RA VỚI CÁC TÔNG ĐỒ

Chiều ngày hôm ấy chưa qua,
9450. Môn nhân tựu hội một nhà với nhau.
Cửa phòng khóa trước gài sau,
Sợ dân Do Thái giở màu bất lương.
Trong bầu không khí khẩn trương,
Bỗng đâu thấy Chúa tỏ tường hiện ra.
Mặt Người thanh tú hiền hòa,
Dáng người trang nhã hào hoa tuyệt vời.
Áo bào như cánh mây trời,
Đôi ngươi linh động chói ngời vinh quang.
Bước đi uyển chuyển nhịp nhàng,

9460. Cất lời hoan chúc tay dang cung tròn :
”Bình an tất cả chúng con”.
Tiếng như vang khắp nước non thanh bình.
Môn đồ phách lạc hồn kinh,
Tưởng đâu xuất hiện thần linh cõi nào.
Chúa liền phán quở ngọt ngào :
”Vì đâu kinh sợ cho nao lòng vàng ?
Hãy xem cho thật rõ ràng,
Kẻo ngờ ma quỉ hóa trang giống Thầy.
Hãy nhìn tận mặt tận mày,

9470. Hãy rờ cho thấy chân tay tỏ tường.
Thần linh đâu có thịt xương,
Thần linh bắt khói thu sương hiện hình”.
Trông qua đồ đệ môn sinh,
Dẫu mừng nơi mặt, chưa tin ở lòng.
Chúa rằng : “Có thức ăn không ?”
Họ đem cá nướng mật ong ra mời.
Dùng qua trước mặt mọi người,
Việc làm chứng mạnh hơn lời nói suông.
Lòng nào còn dám ngông cuồng,

9480. Tưởng thầm nghĩ trộm là phường dối gian.
Chúa liền tỏ dấu phàn nàn,
Trách lòng ai những nghi nan cứng lòng.
Lòng đà gạn đục khơi trong,
Niềm vui khiến cả căn phòng sôi lên.
Ấm lòng kẻ dưới người trên,
Vừa mừng sum họp vừa quên chia lìa.