Một chút tâm tình về công tác xã hội của nhóm Bông Hồng Xanh

Tại sao khi cán mức thời gian 25 năm, Nhóm Bông Hồng Xanh chúng tôi CÁC THÀNH VIÊN: Yêu thương, trân trọng, quan tâm đến nhau khá tốt là điểm đặc biệt giữa các thành viên và cộng tác viên của Nhóm. Các bạn nào có trên dưới 20 năm trong nhóm thường có tinh thần bác ái rất dễ thương; đúng là "Chúa đã chọn" ! Từ năm 2005, Nhóm đã khóa sổ, không thu nạp thành viên chính thức; tất cả các bạn khác tham gia sau này đều được gọi là "cộng tác viên" và được trưởng nhóm tuyển chọn kỹ càng. Dù là kỹ sư, giáo viên hay thợ thêu may, công nhân, lao động tự do...các bạn đều trân trọng nhau, dù khi mới là tân sinh viên hay cho đến nay đã có một hai con lớn.

@ CÁCH TỔ CHỨC Theo mô hình "cá nhân trách nhiệm" nên Nhóm không có "ban bệ". Không đặt ra "ban bệ" lại là ở mức làm việc có tinh thần trách nhiệm cao hơn! Kềm hãm tài năng của nhau (là một khiếm khuyết ẩn trong ban bệ) thì không bao giờ làm việc được lâu dài. Tôn trọng ý kiến cá nhân là một thứ "văn minh" đầy nhân ái.

@ TÀI CHÍNH: Nhóm không có nguồn tài chánh nào cụ thể, chính thức; thế nhưng những hoạt động được liên tục suốt 1/4 thế kỷ, đây là việc kỳ diệu của ơn Chúa. Mẹ Têrêsa Calcutta , vào những năm đầu đến với người cùng khổ, ôm ấp kẻ yếu đau thì vốn liếng cũng chỉ là lời cầu nguyện, cách sống nhiệm nhặt tiết kiệm và cũng mở lời quyên góp....Vì thế, chúng tôi không hề tự ti, cũng chẳng có gì để tự tôn, mà cứ vui và hân hoan trong công việc bé nhỏ của mình.

@ ÂN NHÂN : Ân nhân của nhóm là Đức Giám Mục, quí linh mục, một vài tổ chức phi chính phủ, những bạn trẻ độc thân, người có gia đình nhưng giàu lòng nhân ái, người cao tuổi giàu có.... Có hai vị ân nhân đặc biệt là Đức Giêsu và Mẹ Maria với sự trợ giúp rất diệu kỳ! Đức Giám Mục GB. Bùi Tuần giúp Nhóm trong mười năm (1993 - 2003) song song đó là cộng đoàn giới trẻ giáo xứ Tân Định giúp gần tám năm; một vài tổ chức phi chính phủ giúp từ năm 1994 đến 2002 thì ngừng hẳn để giúp miền Trung. Đặc biệt, quí linh mục giúp Nhóm có "chân dung" rất tuyệt vời! Đó có thể là một linh mục rất điển trai, là cha chánh xứ ở nước ngoài, giúp Nhóm từ 13 năm nay; đó là một linh mục cao tuổi nhưng rất thích công việc be bé của Bông Hồng Xanh; hoặc là một linh mục giấu tên, cứ gửi tiền qua ngân hàng bằng một từ “tin tức”...nhưng đa số các cha chỉ giúp một quãng thời gian ngắn hoặc chỉ một vài lần. Hiện nay, số vị ân nhân còn rất ít !

@ NHỮNG CHUYẾN CÔNG TÁC: Có những chuyến đi là ý muốn của chúng tôi nhưng có những lần Chúa muốn chúng tôi “phải cất bước lên đường” đến những nơi Ngài muốn, gặp gỡ những người Ngài yêu thương... nhưng đi đến đâu, ngoài quà tặng cho người nghèo, chúng tôi cũng tặng quà cho những người có trách nhiệm tổ chức tại địa phương cụ thể là xã, phường (gồm đường, cà phê, bánh...) và tặng quà quí ông trùm trong Ban hành giáo của giáo xứ vùng sâu vùng xa. Thế nên, việc thăm viếng nơi nào của chúng tôi cũng mang lại niềm vui chung, hân hoan cho nhiều người tại nơi đó.

@CHÊNH VÊNH Từ mùa hè năm 1999 đến hè năm 2001, Nhóm Bông Hồng Xanh hoạt động độc lập, nghĩa là không liên quan đến một giáo xứ nào, cũng không có LM linh hướng. Nhóm thường họp tại những nơi tự chọn. Tài chính lúc này hoàn toàn do trưởng nhóm xoay sở... khá gian nan, thế nhưng những thành viên chính thức vẫn gắn bó cùng Nhóm, thật là xúc động và dấu ấn này không bao giờ phai nhạt trong lòng trưởng nhóm.

Trong khoảng thời gian này, một người có "thế lực" trong xã hội tìm cách lại gần, muốn "thâu tóm" các bạn trẻ trong Nhóm, nhưng trưởng nhóm đã khéo léo né tránh và cố gắng giữ mức hoạt động được liên tục. Chúng tôi phục vụ theo tinh thần Tin Mừng của Chúa Kitô, chứ không dùng danh nghĩa Công Giáo để làm việc này việc kia mà tô vẽ cho “đẳng cấp” xã hội của mình. (Xin mọi người tự hiểu thêm vì chúng tôi không thể nói rõ hơn!)

Đến năm 2001, các bạn bè của trưởng nhóm ở nước ngoài gửi tiền về giúp đỡ, thế là Nhóm lại "hít thở mạnh" với các chuyến đi, với các công việc...cho đến khi được gặp Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo.

@ ĐƯỢC RA BIỂN LỚN Khi được linh mục John Trần Công Nghị, Giám đốc VietCatholic chú ý, chúng tôi “như cá gặp nước”. Nghĩa là Nhóm được người Việt Công Giáo khắp nơi trên thế giới biết đến; sau này gọi là độc giả Liên Hiệp Truyền Thông Công Giáo. Nhờ vậy, nhiều vị ân nhân đã chạm tay vào nhóm chúng tôi, một cách rất sinh động, đa dạng, làm chúng tôi đến được nhiều nơi trên đất Việt, gặp nhiều đối tượng khốn cùng. Và cũng nhờ có một chút khả năng trong công việc truyền thông (viết bài) chúng tôi đã tường thuật các chuyến đi công tác của Nhóm; trình bày những tâm tình về công việc xã hội... đó là một cơ duyên mà Chúa cho gặp gỡ và nhất là cách phục vụ truyền thông vô vị lợi, tâm tư rộng mở của cha Giám đốc Gioan và những anh chị trong Ban Biên Tập VietCatholic. Sự biết ơn của Nhóm chúng tôi đối với VietCatholic không thể diễn tả hết bằng lời.

@ VIỆC LỚN, VIỆC NHỎ Khi nhận được những khoản tiền xã hội, chúng tôi lập kế hoạch đi công tác ngay, theo ý muốn người trợ giúp hoặc kế hoạch đã soạn trước, không chần chừ. Việc tổ chức một mái ấm, một trạm xá, một công trình có tính lâu dài không phù hợp với chúng tôi vì tính chất công việc, giấy phép của chính quyền, nhân sự và nguồn tài chính. Tuy nhiên, việc giúp người có tính cấp bách được chú ý hơn. Cần mua ngay một miếng đất để cất nhà, chúng tôi không ngại; giúp người vừa phẫu thuật xong, chúng tôi rất hăng hái. Nếu Đức Giêsu thuở xưa giảng dạy Tin Mừng và yêu thương , cảm thông theo một “nguyên tắc” là yêu thương làm nền tảng thì ngày nay, chúng tôi cũng không muốn bị trói buộc bởi nguyên tắc nào và cũng thông thoáng với tâm tình yêu thương mà thôi!

@ KINH NGHIỆM Hành trình vừa qua đã cho chúng tôi nhiều trải nghiệm, có thể rút ra nhiều kinh nghiệm. Đó là những khám phá về thế giới của những kẻ khốn cùng, một cách chân thực chứ không phải là ảo. Có nỗi bất hạnh xuất phát từ gia đình; có những niềm đau chảy ngược từ xã hội vào gia đình; có sự mê muội xuất phát từ lòng tham; có những chua cay vì sắc dục... Tất cả dịu đi khi xã hội còn sự yêu thương; và chúng tôi là những ngọn nến nhỏ.

@ HƯƠNG THƠM Khi bắt đầu đi làm công tác xã hội, chúng tôi rất “xinh đẹp” , sau nhiều năm tháng, chị em chúng tôi đã bớt “xinh trai, xinh gái”, nhưng tâm hồn chúng tôi lớn lên và “xinh đẹp” rất nhiều, tươi như những đóa hoa hồng xanh mà không hề có gai nhọn, một thứ gai nhọn của lòng ích kỷ, hận thù và ghen ghét. Và hương thơm của hoa hồng cũng thoang thoảng, nhẹ nhàng chứ không nồng nặc hay vồn vã của sự thực dụng.