Xuất hành với Đức Ky-tô, sẽ xuất hiện như Đức Ky-tô

Anh em thân mến, hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa; nhưng chúng ta sẽ như thế nào, điều ấy chưa được bày tỏ. chúng ta biết rằng, khi Đức Ky-tô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống như Người, vì Người thế nào, chúng ta sẽ thấy Người như vậy. (1Ga3,2)

Hiện giờ chúng ta là con Thiên Chúa, nghĩa là hiện giờ chúng ta đã chịu phép Rửa tội, chúng ta là con Thiên Chúa. Nhưng chúng có thực sự là con Thiên Chúa không thì còn phải đợi, cần phải có thời gian. Sự làm con Thiên Chúa khác với việc làm con của Cha mẹ ta. Cha mẹ sinh chúng ta ra thì mãi mãi chúng ta là con của cha mẹ ta, dù ta có giống hay không giống ngoại hình cũng như tính tình của các ngài. Đó là điều tự nhiên và hiển nhiên.

Nhưng việc làm con Thiên Chúa lại không như vậy. Không phải ta cứ được rửa tội là ta là con Thiên Chúa. Việc làm con Thiên Chúa của ta không lệ thuộc và việc rửa tội mà phụ thuộc vào việc ta có nên giống Đức Ky-tô không. Đức Giê-su Ky-tô là Con Thiên Chúa chính tông và nhờ Ngài mà chúng ta cũng được trở nên Con Thiên Chúa như Ngài. Để "khi Đức Ky-tô xuất hiện, chúng ta sẽ nên giống Người, vì Người thế nào chúng ta cũng giống Người như vậy". Đây là câu trả lời chính xác cho việc làm Con Thiên Chúa của ta.

Khi Đức Ky-tô xuất hiện mà ta giống Đức Ky-tô thì quả thật ta là Con Thiên Chúa; nếu ta khác Đức Ky-tô thì ta không phải là con Thiên Chúa, dù ta đã được rửa tội.

Điều hiển nhiên rằng, không phải cứ được rửa tội là ta nên giống y chang như Đức Ky-tô. Không. Khi được rửa tội là khởi đầu cho một cuộc hành trình sống đời làm Con Chúa. Từ ngày được rửa tội trở đi, ta phải sống sao cho giống như Đức Ky-tô đã sống; nói như Đức Ky-tô đã nói; nghĩ như Đức Ky-tô đã nghĩ; làm như Đức Ky-tô đã làm. Cho tới ngày ta nhắm mắt xuôi tay, ta giống Đức Ky-tô được bao nhiêu phần trăm. 30%; 60% hay 100%. Điều này chưa được tỏ hiện. Nó còn phụ thuộc vào sự cố gắng và sự nỗ lực của ta.

Ta càng cố gắng, càng nỗ lực bao nhiêu thì ta càng nên giống Đức Ky-tô bấy nhiêu. Thế thì mục đích của ta sống ở đời này đã rõ. Đó là ta phải trở nên giống Đức Ky-tô.

Hỏi, ta sống ở đời này để làm gì?

Thưa, ta sống ở đời này để nên giống Đức Ky-tô.

Muốn vậy thì không có cách nào khác, ta phải đọc, nghe; suy gẫm và thực hành lời Đức Ky-tô dạy, đã được ghi lại trong Kinh Thánh hay trong các Sách Phúc Âm.

Đọc và nghe Phúc âm, để ta biết Đức Ky-tô đã sống thế nào; đã nghĩ gì và đã làm chi.

Suy gẫm Phúc âm để cho ta biết cách áp dụng Phúc âm vào đời sống hằng ngày của ta.

Thực hành Phúc âm là ta thực hành đúng như diều Đức Ky-tô đã sống, đã nghĩ và đã làm.

Nhờ đó mà mỗi ngày ta càng nên giống Đức Ky-tô hơn.

Không chỉ là người ky-tô hữu, có người còn được gọi sống đời sống tu trì trong ơn gọi làm tu sĩ và linh mục. Sống đời tu chính là để sống triệt để ơn gọi làm con Chúa, để theo sát Đức Ky-tô hơn. Chứ không phải đi tu là để phục vụ Giáo Hội, phục vụ người nghèo. Mục đích của đời tu là sống triệt để ơn gọi làm con Chúa, để ta nên giống Đức Ky-tô. Vậy,

Hỏi, đi tu để làm gì?

Thưa, đi tu là để nên giống Đức Ky-tô hơn.

Nếu chỉ để phụng sự Chúa và phục vụ tha nhân, thì chẳng khác gì một công chức làm việc; một công việc từ thiện. Nếu quả là như vậy thì đâu cần phải đi tu mới làm được. Người lập gia đình, thậm chí người ngoài đạo cũng làm được mà. Như việc cúng kiếng, đọc kinh, giúp đỡ người nghèo, người bệnh,...

Ta đi tu là để nên giống Đức Ky-tô hơn. Tại sao?

Vì khi đi tu, ta rảnh rang việc đời, không vướng bận gia đình và con cái; ta có thì giờ để đọc, nghe Phúc âm; suy gẫm Tim Mừng và thực hành Lời Chúa. Sống trong Dòng ta sẽ có giờ đọc kinh, cầu nguyện; có giờ đọc Kinh Thánh, đọc Phúc âm; nghe Tin mừng và suy ngẫm. Rồi sau đó ta mới thực hành trong cuộc sống của ta. Đây là điều quan trọng trong đời tu. Để thực hành Phúc âm, ta mới làm việc. Trước hết là phụng sự Chúa, sau là phục vụ tha nhân.

Nhiều khi ta chỉ chú ý đến việc phục vụ tha nhân; làm cái này, làm cái kia; dạy học, coi trẻ, nghiên cứu,.... mà quên đi căn tính, quên đi mục đích đời tu của ta. Sống đời tu mà không nên giống Đức Giê-su thì đời tu đó có ý nghĩa gì. Có đi cứu khổ, cứu nạn; có đi cứu tế, cứu nghèo, cứu đói mà ta không nên giống Đức Ky-tô thì ta có "cứu thế" không? Ta có thể cho người ta của ăn mãi mãi không? Ta có giúp cho họ sống mãi chăng? hay ta có thể làm cho họ nên giàu có chăng? Chắc chắn là không. Ta chỉ cứu độ được họ khi ta làm, ta giúp như Đức Ky-tô đã làm, đã giúp. Vậy, nếu ta không đọc, không nghe, không suy gẫm Phúc âm thì làm sao ta làm như Đức Ky-tô đã làm đây?

Là Linh mục, ta phải nên giống Đức Ky-tô Linh mục. Đức Ky-tô Linh mục, Ngài là Mục tử nhân lành, ta cũng phải trở nên người mục tử nhân lành như Người, biết hy sinh vì đoàn chiên đã ủy thác cho ta. Hy sinh đây là sự phụng sự Thiên Chúa và phục vụ anh chị em tín hữu.

Ta phụng sụ Thiên Chúa với tư cách là tư tế, là Linh mục, ta theo phụng vụ của Giáo Hội mà dâng lễ và làm các bí tích, sao cho nghiêm trang, sốt sắng. Ta làm như Đức Ky-tô đã làm; ta dâng lễ như Đức Ky-tô đã dâng.

Ta phục vụ giáo dân qua việc giảng dạy, cung cấp cho họ những kiến thức về Chúa, về Đức Ky-tô; cho họ biết những tâm tình con thảo, tâm tình của một người con cái Chúa phải có; ta làm sao cho đức tin của họ ngày càng mạnh và họ ngày càng nên giống Đức Ky-tô hơn. Đó chẳng phải là "cỏ non" cho đàn chiên ăn sao? Đó không là "nước mát" đàn chiên uống sao?

Nếu ta không đọc, không suy gẫm Phúc âm thì làm sao ta có thể nên giống Đức Ky-tô Linh mục, nên vị mục tử nhân lành như Đức Ky-tô đây.

Tựa đề sứ điệp Thế giới cầu nguyện cho ơn gọi của Đức Thánh Cha Phan-xi-cô năm 2015 là "Xuất hành, kinh nghiệm cơ bản về ơn gọi". Theo tôi, Xuất hành đây là xuất hành từ ngày ta chịu phép Rửa tội; từ ngày ta vào Dòng; từ ngày ta đi tu; từ ngày ta khấn; từ ngày ta chịu chức. Như Đức Thánh Cha nói :"Xuất hành là để ta ra khỏi chính mình; ra khỏi cái tôi bị khép kín và giải thoát qua việc hiến thân, để hướng về Đức Ky-tô là khởi điểm và đích điểm của đời ta". Vâng sự xuất hành đó chính là kinh nghiệm cơ bản về ơn gọi. Ơn gọi làm Ky-tô hữu cũng như ơn gọi tu trì.

Từ ngày chịu phép rửa là tôi xuất hành; từ ngày tôi đi tu, tôi vào Dòng là tôi xuất hành; từ ngày tôi khấn, tôi chịu chức là tôi xuất hành. Vâng đúng thế, tôi đã xuất hành để hướng về Chúa, để bắt đầu một cuộc hành trình. cuộc hành trình đó là cuộc hành trình nên giống Đức Ky-tô, nên con Thiên Chúa.

Vậy dù là ky-tô hữu, dù là tu sĩ hay là linh mục, mỗi người chúng ta hãy xuất thành, hãy ra đi theo tiếng gọi của Chúa. Hãy ra khỏi chính mình và noi gương Đức Ky-tô để nên giống Đức Ky-tô và nên con cái thật của Chúa. Để bây giờ chúng ta là con Thiên Chúa, nhưng khi Đức Ky-tô xuất hiện, chúng ta sẽ giống như Đức Ky-tô, chúng ta mới thực sự là Con Thiên Chúa 100%. Nếu không được 100% thì cũng được 60% hay tệ lắm cũng 30%. Đừng để ta khác Đức Ky-tô thì nguy to đấy. Nếu cùng xuất hành với Đức Ky-tô, ta sẽ cùng xuất hiện như Đức Ky-tô. Đó là chúng ta đang sống ơn gọi của chúng ta đó.

Lm. Bosco Dương Trung Tín.