chia se LE ta on Tan linh muc o xu nha chung toi.

LỄ TẠ ƠN CHA GIUSE NGUYỄN QUANG VINH

(Hội dòng Tiểu Đệ thánh Gioan Tẩy Giả)

`Một niềm vui thánh thiêng, một niềm hãnh diện chính đáng cho toàn thể nhân loại, toàn thể Giáo Hội nói chung và cách riêng cho giáo xứ Phúc Lộc chúng ta khi hân hoan họp mừng tạ ơn Thiên Chúa về hồng ân linh mục Ngài trao ban cho chúng ta qua sự hiến dâng và đáp trả quả cảm của một người con yêu dấu của xứ nhà, tân linh mục Giuse Nguyễn Quang Vinh. Thế là có thêm một con người tự nguyện làm khí cụ để Thiên Chúa tuôn ban ơn cứu độ cho nhân trần.

Lời tạ ơn đẹp lòng Thiên Chúa nhất không chỉ nhìn nhận nguồn gốc ơn lành mình lãnh nhận mà nhất là còn phải biết sử dụng ân ban đúng và đẹp ý Thiên Chúa. Với cái nhìn tu đức truyền thống, Kitô hữu chúng ta vốn quen nhìn thiên chức linh mục như là cái máng thông ơn Thiên Chúa. Tuy nhiên dưới nhãn quan thần học Kinh thánh thì còn hơn thế nhiều. Chức tư tế của thời Cựu Ước và của Tân Ước được sánh ví như chiếc thang nối liền đất với trời. Vai trò của các tư tế đích thực là người trung gian để nhân loại tiến dâng lên Thiên Chúa những niềm cảm tạ tri ân, lời tôn vinh chúc tụng, lòng thống hối ăn năn và các nhu cầu khẩn thiết cho cuộc sống hôm nay cũng như mai ngày. Các tư tế cũng là những trung gian để Thiên Chúa thông truyền thánh ý cũng như ban phát ơn lành.

Dưới ánh sáng Lời Chúa qua ba bài đọc hôm nay, xin chia có một vài thiển ý về vai trò của linh mục làm người trung gian chuyển thông sứ điệp của trời cao cho nhân trần và là người chuyển dâng nỗi niềm của trần nhân lên Đấng Toàn Năng. Thánh Công đồng Vaticanô II trong Sắc Lệnh về Đời sống và chức vụ linh mục ở số 4 đã xác định rõ phận vụ hàng đầu của linh mục là chuyển tải sứ điệp của Thiên Chúa cho nhân trần. Đây là một sứ vụ không chỉ liên hệ đến hạnh phúc vĩnh tồn của người nghe mà còn liên hệ đến phần phúc của người rao giảng. Lời Chúa qua miệng ngôn sứ Êgiêkiel thật rõ ràng: “Nếu ngươi không nói cho kẻ gian ác biêt tội ác của nó để lôi kéo nó ra khỏi đường gian ác để được sống, thì kẻ gian ác sẽ chết trong tội lỗi của nó, nhưng Ta sẽ đòi người đền nợ máu cho nó”(x. Ez 3,18-19). Thánh Phaolô đã từng thú nhận: “Vô phúc cho tôi, nêu tôi không rao giảng Tin Mừng” (1Cor 9,16).

Thánh Phaolô còn khẳng định rằng: “người ta đòi hỏi nơi những người phân phát các mầu nhiệm là phải trung tín” (1Cor 4,2). Phải nói điều Chúa truyền dạy và với những ai Chúa muốn chúng ta tỏ bày. Lời Chúa như thanh gươm bén nhọn phân rẽ tâm hồn. Ngôn sứ Giêrêmia được truyền là hãy mạnh dạn lên tiếng, đừng sợ mình chỉ là phận bé nhỏ, vì Thiên Chúa luôn ở cùng bậc sứ ngôn và lời của Người là khí cụ vừa để lật để nhổ, để phá để hủy và vừa để xây, để trồng (x.Gr1,10). Một hiện trạng của Giáo Hội Việt Nam đó là đã qua một thời gian khó khăn đủ cách và nhiều kiểu do thế thời và cả do lòng người nắm quyền quản trị xã hội, điều hành đất nước nên số linh mục bị hạn chế, không đủ đáp ứng nhu cầu của chiên trong đàn chưa kể chiên ngoài đàn, vì thế các linh mục hình như chỉ mới loay hoay lo việc quản trị và cử hành các bí tích. Đức Giám Mục giáo phận nhà Ban Mê Thuột chúng ta cũng đã hơn một lần tâm sự với tôi về hiện thực này.

Xin được mở một ngoặc đơn để làm một chút thống kê và so sánh về các phận vụ của linh mục. Để quản trị cộng đoàn thì không thiếu tín hữu hàng giáo dân với nhiều khả năng và chuyên môn cao, có khi là sâu và rộng hơn linh mục nhiều. Để cử hành các bí tích nói chung và để dâng Thánh Lễ nói riêng cho đúng luật Phụng vụ thì thiết nghĩ không cần được đào tạo với thời gian trên dưới 10 năm ròng. Tối hôm qua trong bàn cơm với cha mới và cha sở xứ Thượng Thanh, giáo phận Đà Lạt đây, tôi có dí dỏm rằng chỉ cần trên dưới một tuần là làm Lễ và cử hành các bí được tuốt, mà đúng luật chữ đỏ y chang. Tuy nhiên để hiểu, để cảm và có thể truyền rao sứ điệp Tin mừng thì 7 hay 8 năm ở Đại Chủng Viện hay trên dưới 10 năm ở Tu viện hay Hội dòng vẫn chưa thấm vào đâu. Nếu chỉ để dâng Thánh Lễ và cử hành các bí tích cho tín hữu Công Giáo thì số linh mục ở Đài Loan quá dư thừa và Hội dòng Tiểu Đệ thánh Gioan Tẩy giả chắc chắn không có đủ lý do chính đáng để xin Giáo Hội truyền chức linh mục cho thành viên của mình.

Có thể có người nói rằng quý cha vẫn giảng Lễ hằng ngày đó mà, các ngài vẫn thi thoảng dạy giáo lý đấy thôi. Tuy nhiên phải chăng quý ngài đã thực sự nói điều mà Thiên Chúa truyền dạy và đã nói với những người mà Người muốn răn bảo? Thầy thuốc có ra không phải cho người mạnh khỏe mà cho người đau yếu. Còn đó biết bao người yếu đau đủ bề cả về tâm linh lẫn lương tri, cả về lối sống cá nhân cũng như cách thế điều hành gia đình và xã hội mà Lời Chúa chưa thực sự đến với họ, thì trong đó có lỗi của hàng linh mục chúng tôi.

Khi tự nguyện chọn con đường dâng hiến theo ơn gọi Hội dòng Tiểu Đệ thánh Gioan Tẩy giả, chắc hẳn cha mới Giuse của chúng ta đây phần nào đó cảm nghiệm vị trí vai trò của cái máng thông ơn hay vai trò vị trí của người trung gian để rồi gia nhập một Hội Dòng có linh đạo vừa chiêm niệm ẩn tu, vừa truyền giáo phục vụ trong tinh thần hãm mình hy sinh, yêu tha nhân chân thành với thái độ luôn vui tươi và hòa nhã.

Hãm mình hy sinh, khổ chế để rồi được tự do hơn hầu có thể chuyển thông Lời Chúa cách trung thành và đúng đối tượng. Xưa nay vẫn có đó tình trạng mở miệng mắc quai hay ăn xôi chùa ngọng miệng. Khi còn vướng bận chút gì đó, nghĩa là còn thiếu sự tự do thì người ta khó mà nói lời sự thật cho người cần được nghe nhất là khi họ là những người đang có vai cao, vị trọng trong Giáo Hội hay ngoài xã hội. Khi còn một vài dính bén thiếu thanh cao thì người ta cũng khó cất cao lời tình yêu cách trung thực với những người bé mọn, cô thân và tội lỗi. Cũng đã có nhiều lời than thở của giáo dân rằng nhiều ông cha và cả giám mục thích giảng dạy kiểu chung chung, nói đâu cũng không sợ sai mà hình như không nói với ai và không trực tiếp cho ai cả nên chẳng mất lòng ai và dĩ nhiên ít có ai được hưởng nhờ.

Sáng nay khi dâng Lễ an táng ở giáo Họ Thánh Mẫu, một vị hội đồng hỏi tôi rằng vào chung kết giải túc cầu thế giới lần này là hai đội bóng, quê hương của hai Đức Giáo Hoàng là Đức Phanxicô, người Achentina và Đức tiền nhiệm Bênêđictô XVI đang nghỉ hưu là người Đức thì cha ủng hộ đội nào. Thật khó nghĩ, vì cánh nhà báo cũng đã từng hỏi Đức Phanxicô ủng hộ đội nào và Ngài nói là “trung dung”. Ngôn từ của các vị chủ chăn quả thật có ảnh hưởng đáng kể. Nói đến đây tôi nhớ lại Đức cố Giáo Hoàng Gioan Phaolô II, khởi đầu triều đại của ngài, với điệp ngữ lặp đi lặp lại là “anh em đừng sợ”. Chính điệp ngữ của Đấng Cứu Độ đã góp phần rất lớn trong việc chuyển thay diện cục thế giới, cách riêng ở các nước Đông Âu và liên bang Xô Viết trước đây. Chính bởi Lời Chúa mà muôn vật được tác thành thì cũng nhờ Lời của Người thì vạn vật và xã hội đổi thay và hoàn thiện về bản chất cũng như các mối tương quan. Xin đừng quên rằng cũng nhờ Lời Chúa mà các bí tích được thành sự.

Đã là cái máng thi phải gắn liền với hai nơi cần tiếp nối. Nếu thiếu sự gắn bó với trời cao bằng đời sống cầu nguyện và chiêm niệm hoặc giả như thiếu sự gắn bó với nhân trần bằng tình liên đới thì chắc hẳn cái máng thành vô dụng và rồi sẽ có lúc trở thành đồ phế liệu rẻ tiền. Sáng hôm qua, trong Thánh Lễ tạ ơn cha mới Phanxicô, người bạn đồng môn, thụ phong linh mục cùng ngày với cha mới Giuse đây, cha xứ Thọ Thành đã xác định rằng hồng ân linh mục là Chúa ban cho loài người nên mọi người phải tạ ơn và hồng ân ấy Chúa ban qua nghĩa tình kẻ này người kia nên chúng ta phải biết ơn nhau, đồng thời ngài lấy lời Đức Giáo Hoàng Phanxicô để nhấn mạnh rằng Chúa trao ban thiên chức linh mục cho người này người kia là để các vị ấy phục vụ, do đó đoàn tín hữu đừng ngại ngần làm phiền, đừng e dè quấy rầy các linh mục. Ngài nhấn mạnh rằng đoàn tín hữu biết rõ sự thật này và các linh mục lại càng biết rõ hơn.

Mạn phép cha xứ Thọ Thành đang hiện diện nơi đây, xin thêm một tí. Thử hỏi nhau thế nào là phục vụ? Hình ảnh các quan thái giám và các cô cung nữ trong triều vua trước đây như là một minh họa của động thái phục vụ, tức là làm công việc của người tôi tớ đúng nghĩa. Nêu giả như có sơ xuất trong việc phục vụ chủ mình thì phải nhanh chóng tự vả mặt và nói “nô tài đáng chết!”. Giữa điều mình biết và hiện thực cuộc sống của mình chắc hẳn rất khó có sự tương đồng nhưng ước gì ít có sự tương phản.

Mạo muội thêm một tí mắm muối nữa đó là xin cộng đoàn tín hữu Công Giáo, bà con khác đạo và anh chị em lương dân chớ ngại ngần “sử dụng” các linh mục. Cái máng có ra là để cho con người sử dụng chứ không phải để treo trên cao mà ngắm hay chưng trên tủ mà khúm núm cúi đầu. Ước chúng ta biết cách bắt cái máng phải chảy tuôn sứ điệp của Thiên Chúa và chuyển dâng bao nỗi niềm của nhân trần. Với cung cách quảng bá sản phẩm, xin kết thúc những dòng chia sẻ này đó là hãy đọc kỷ hướng dẫn trước khi sử dụng và xin đừng để sản phẩm bị biến chất mà chuốc lấy tai họa khó lường. Thánh Giám mục Anphong đã từng nói: “linh mục biến chất là một khí cụ rất đắc lực của thần dữ”. Có thể nói không ai hiểu con cái cho bằng bố mẹ và ít có ai dám thẳng thắn nói sự thật với các linh mục cho bằng quý ông bà cố. Khi chưa thụ phong linh mục, chắc hẳn ông bà cố đây vẫn hằng cầu nguyện nhiều cho cha mới. Nếu trước đây ông bà mỗi ngày lần một chuỗi, thì có lẽ khi con cái là linh mục thì cần lần gấp ba (ba chuỗi). Tất thảy vì một lẽ này đó là ơn bền đỗ là cái ơn không thể thiếu mà đoàn tín hữu cầu nguyện cho hàng linh mục, Xin ông bà cố đừng quên rộng lượng thêm cho tôi một kinh. Chân thành cám ơn ông bà cố nhiều.

Phúc Lộc ngày 10-7-2014

Lm Giuse Nguyễn Văn Nghĩa – Ban Mê Thuột