CẦN THƠ - Mỗi năm, cứ vào dịp Đức Mẹ Fatima hiện ra lần đầu và lần cuối, 13/5 và 13/10, nhà thờ Rạch Súc, một họ đạo truyền giáo nhỏ bé xa xôi nơi quê hương Cần Thơ của sông nước miền Tây ngọt ngào, lại đón số đông anh chị em tín hữu và cả các tôn giáo bạn quy tụ về bên Mẹ, đọc kinh, lần chuỗi, rước kiệu và dâng lễ cùng với Mẹ. Năm nay đặc biệt hơn mọi năm khác, vì trùng với dịp mừng lễ kỷ niệm 45 năm Linh mục của cha sở Phanxico Xavie Đinh Trọng Tự, một linh mục lớn tuổi cao gầy, đầy lòng đạo đức, khó nghèo, hăng say truyền giáo và sống đời chứng nhân.

Từ sáng sớm tinh sương, đã có những nhóm nhỏ anh chị em đến thắp nhang, đọc kinh cầu nguyện trước tượng Đức Mẹ.

Bắt đầu đúng 15h00, mọi người vào trong nhà thờ chầu Thánh Thể khai mạc đại hội hành hương

16h00 mọi người được nghe cha Matheu Hoàng Đình Ninh, giáo sư tâm lý học, linh hướng đại chủng viện, thuyết giảng thật sống động, xúc tích và đầy lôi cuốn về cuộc đời gương mẫu của Mẹ Maria và đời sống đức tin của Mẹ. Mẹ luôn gắn bó với Chúa Kitô trong mọi nơi, mọi lúc, mọi hoàn cảnh.

18h00. Dưới sự hướng dẫn của cha giáo Giuse Nguyễn Bá Long, linh hướng Đại Chủng Viện, mọi người tập trung trước sân nhà thờ, tay cầm chuỗi Môi Khôi và đèn cầy cháy sáng, ngồi đọc nghe và xem những lời cầu nguyện tâm huyết từ tận đáy lòng cha, như muốn đưa tâm hồn mọi người bay cao lên trước thiên nhan Mẹ. Với kinh nghiệm và sự đạo đức thánh thiện của cha, cùng với phương pháp cha chọn hướng dẫn là Lectio Divina: Đọc Lời Chúa, Suy niệm Lời Chúa, Chiêm ngắm lời Chúa và Cầu nguyện bằng lời Chúa, mọi người cảm thấy như tan biến hết những ưu phiền lo toan vất vả của cuộc sống. Giờ đây chỉ toàn là hạnh phúc, là sung sướng vì có Mẹ đang ở bên, đang cảm thông đồng hành che chở. Cả cộng đoàn như ngập tràn trong lời kinh Kính Mừng, ánh sáng của ngọn nến tỏa lan trong đêm tối, lời hướng dẫn cầu nguyện như rót ngọt vào tim, cùng với những tiết mục diễn nguyện của các nhà dòng, của anh em dự tu giáo phận, của sinh viên Công Giáo Cần thơ, với cả tiếng đàn hát thánh thót ngân vang của ca đoàn giáo phận do linh mục giáo sư-nhạc sĩ Tri Văn Vinh phụ trách, tất cả như hòa quyện với nhau, tạo thành những áng hương trầm nghi ngút bay lên trước tôn nhan Thiên Chúa và ngai tòa Mẹ lung linh.

20h00 là khoảng thời gian trang trọng nhất với cuộc rước kiệu Đức Mẹ thật uy linh trang nghiêm và sốt sắng. Bài hát Nữ Vương Hòa Bình của nhạc sĩ Hải Linh được ca đoàn cất lên 4 bè cùng với lời hát của toàn thể cộng đoàn càng làm cho cuộc rước kiệu thật trang trọng và hùng tráng biết bao. Cứ mỗi lần hát đến câu: "Tung hô Mẹ Maria" mọi người lại giơ cao tay cầm nến sáng. Những ánh nến lung linh trong màn đêm tăm tối như những chứng nhân sáng chói giữa dòng đời hiu quạnh.

Cuộc hành hương Đức Mẹ được khép lại với thánh lễ đồng tế. Vào cuối thánh lễ, họ đạo đã có bài phát biểu mừng 45 năm linh mục của cha sở, một linh mục hết sức đạo đức và thánh thiện.

Sau đây là trích một phần từ bài phát biểu của vị đại diện mừng Cha Phanxicô Xaviê dịp 45 năm Linh mục (1968-14/5-2013):

Trọng kính cha sở kính mến của chúng con. Trước hết, anh chị em chúc con xin hân hoan chúng mừng 45 năm Linh mục của cha!

Trong bầu khí linh thiêng của của đêm hành hương Đức Mẹ 13/5 tại nhà thờ truyền giáo Rạch Súc - Cần Thơ hôm nay, cũng lại là dịp kỷ niệm 45 năm hồng ân linh mục của cha, một người cha kính yêu và rất mực từ nhân của chúng con, chúng con xin hết lòng cảm tạ ơn Chúa và xin chúc mừng cha.

Chúa đã gọi Cha đi tu 1 cách nhiệm màu. Cụ cố thân mẫu của cha đã mất đi khi cha chỉ vừa tròn 4 tháng. Rồi cụ cố thân sinh của cha cũng mất khi cha được 8 tháng. Cậu bé Phanxicô không biết mặt cha mẹ, được người bà con bồng ẵm, đi xin bú nhờ hàng xóm để sống qua ngày. Khi được 10 tuổi, cậu Phanxicô đang mò cua bắt ốc ngoài ruộng, được Chúa đoái thương nhìn đến. Cha sở cho gọi về bảo đi vô nhà dòng tu, Cậu vui vẻ đáp lời, rồi từ bỏ giỏ cua, giỏ ốc, mặc 1 bộ quần áo chùng trắng và con đường đi tu đã bắt đầu từ đó.

Ngày 14-5 - 1968 thầy Phanxicô Xaviê Đinh Trọng Tự được Chúa thương ban cho hồng ân thánh chức linh mục, rồi về làm giáo sư chủng viện vài năm. Sau đó làm hiệu trưởng trường trung học Đồng Tiến Cần Thơ, vâng lệnh Đức Cha làm linh mục tuyên úy và làm giám đốc trung tâm mục vụ của giáo phận cho đến năm 1975.

Bước ngoặt biến cố 1975 đã đưa cuộc đời của cha vào trong những tháng ngày đen tối nhất của kiếp người đau khổ suốt 18 năm ròng rã dài dăng dẳng. Cha sống cuộc đời vất vả và thiếu thốn, sức khỏe ngày càng yếu dần, thời gian này cha đã phải cắt đi 2/3 dạ dày.

Đến năm 1994 được phép trở về và coi sóc họ đạo chúng con. Một họ đạo truyền giáo nhỏ bé hoang sơ nghèo khổ. Và cũng từ đó, chỉ bằng lời cầu nguyện và những cái bong bóng, gương sống thánh của cha đã làm cho nhiều người biết Chúa và họ đạo của chúng con bắt đầu thay da đổi thịt. Cũng từ đó số giáo dân ngày càng tăng thêm.

Đến nay là đúng 20 năm, một chặng đường dài gần ¼ thế kỷ, Cha đã ở với chúng con gần như cả cuộc đời cha. Cha sống với chúng con, cầu nguyện cho chúng con, hướng dẫn và dạy dỗ chúng con. Nhờ bàn tay của cha mà hồng ân Thiên Chúa đã tuôn đổ xuống cho họ đạo chúng con muôn vàn ơn lành. Cha đã xây dựng 2 giáo điểm truyền giáo thành 2 giáo xứ có nhà thờ, có tháp chuông, có đài Đức Mẹ, và cả nhà xứ cho 1 họ đạo, nhà các nữ tu cũng rất khang trang. Hiện nay cha đang chuẩn bị có 1 giáo điểm truyền giáo tại Cả Lan xa xôi nữa.

Cha đã xây nhà cho Chúa, cha đã mua đất cho Chúa, cha đã trao tặng tình thương cho con cái Chúa, giúp vô điện, vào nước, làm đường đi, xây nhà tình thương, làm cầu bắc qua sông, làm nhà vệ sinh, cho học bổng, tạo điều kiện cho chúng con học hành, Cha muốn cho mọi người được biết Chúa, được sung túc, được hạnh phúc, được đầy đủ... Cha đã mở phòng phát thuốc khám bệnh miễn phí, cho chúng con đi tham quan nhiều nơi để mở mang trí óc và học hỏi, đặc biệt cha luôn thao thức khắc khoải muốn cho chúng con sống tốt hơn, yêu Chúa và yêu nhau nhiều hơn.. .. Dù tuổi cao sức yếu, nhưng cha vẫn không ngại vất vả sớm khuya, ăn tranh thủ, ngủ khẩn trương, làm việc ngoài đường. Sáng sớm cha đi, ngủ ngồi trên xe, đêm tối cha về, ăn vội trái chuối, đọc kinh tối xét mình cuối ngày, rồi chợp mắt, để rồi sáng mai có ai cần giúp đỡ là cha lại đi ngay, không chần chừ, không quản ngại. Vì thế người ta mới gọi cha là siêu, không phải là siêu nhân người sắt, nhưng là siêu mỏng, vì cha ốm quá, cao lêu nghêu như cây tre miễu. Cha là “ Cha Tự Cao” nhưng không hề tự đại. Đối với chúng con, cha là siêu tận tụy, siêu phục vụ, siêu khiêm nhường, siêu đạo đức, siêu thánh thiện và siêu hiền lành bác ái. Nhờ vào phước đức và sự tận tình hy sinh giúp đỡ của cha, chúng con mới có được cuộc sống như ngày hôm nay, con em chúng con mới có cơ hội học hành và đã có rất nhiều người nhờ vào quỹ học bổng của cha giúp đỡ mà đã thành tài, đến nơi đến chốn. Thật hạnh phúc biết bao khi chúng con luôn được ở trong trái tim cha.

Ai đến xưng tội cha cũng sẵn sàng ngồi tòa bất cứ lúc nào, dù là lúc đang lu bu hay bệnh tật, cha mặc áo dòng vào, ra nhà thờ ngồi tòa giải tội. Cha tôn trọng họ đến thế là cùng. Ai có oan trái bất đồng đến cha hòa giải, nói chuyện với cha một lúc sẽ cảm thấy lòng mình nhẹ nhàng thanh thoát, bao ân oán thù ghét ghen nặng nề như tan biến hết. Vì thế cho nên có biết bao người gần xa thích về bên cha để nghe cha dạy dỗ khuyên răn và chỉ dẫn. Thật bình an thư thái khi được ngồi nói chuyện với cha...

Kính thưa cha, trong dịp lễ 45 năm mừng Hồng Ân Thánh Chức Linh mục của cha, chắc chắn rằng cha có nhiều lý do để cảm tạ Thiên Chúa, xin cho chúng con được hiệp ý tạ ơn với Cha. Và chúng con cũng có lý do để cảm tạ Thiên Chúa nữa:

- Cảm tạ Thiên Chúa đã thương ban cho chúng con một linh mục thật thánh thiện, đạo đức

- Cảm tạ Thiên Chúa đã thương ban cho chúng con một linh mục giầu long thương xót tất cả mọi người, nhất là những ai neo đơn nghèo khổ.

Cảm tạ Thiên Chúa đã thương ban cho chúng con một linh mục sống khắc khổ nghèo nàn, sống hy sinh đến quên mình vì mọi người.

Hôm nay mừng lễ cha, là một cơ hội để chúng con nhìn lại. Thời gian đã 20 năm trôi qua chúng con được sống gần Cha, được cha chở che và yêu thương hướng dẫn dạy dỗ. Từ đây, chúng con xin hứa, sẽ sống tốt hơn, sẽ sống lời cha dạy, bằng cách tin kính mến Chúa nhiều hơn và yêu thương đoàn kết với nhau hơn... Cuối cùng, chúng con xin kính chúc cha nhiều ơn Chúa, ơn Mẹ. Cha luôn mạnh khỏe, tràn đầy ân sủng và bình an, để tiếp tục dấn thân trên con đường truyền giáo phục vụ Chúa và ở mãi với chúng con.

Toàn thể họ đạo chúng con xin cúi đầu cảm tạ và tri ân cha.