Thời phân chia giai cấp nô lệ và chủ nhân đã đi vào quá khứ. Thời đó người ta loại bỏ anh em mình vì sống trong sợ hãi. Sợ lây bệnh, sợ bị liệt vào giai cấp thấp, sợ mất quyền lợi dành riêng cho giai cấp cao, sợ bị liệt vào thành phần thiếu trí thức. Chính những sợ hãi đó biến bao người trở thành nạn nhân. Ngày nay chỉ còn hai giai cấp chủ nhân và công nhân. Công nhân thành lập công đoàn bảo vệ quyền lợi và tiếng nói của họ. Xã hội đa văn hoá cấm kì thị chủng tộc và bảo vệ quyền lợi mọi công dân. Trên lí thuyết kì thị không còn nữa, bị luật giết chết lâu rồi vì thế kì thị biến hình, đổi dạng sang các hình thức khác. Hình thức loại bỏ, phân biệt, ngấm ngầm khinh khi, coi thường người khác. Các hình thức đối xử bất công ở trường học, nơi công xưởng, vũ phu tại gia, la mắng, to tiếng thể hiện bản chất lạm quyền. Nó xảy ra cách tinh vi, hợp pháp, trước mắt mọi người nhưng không ai có thể nêu ra bằng chứng mình bị kì thị, bị coi thường, bị đối xử bất công.

Khoa học, kĩ thuật ngày nay đang chiếm thế thượng phong. Nhiều người đặt niềm tin mãnh liệt vào chúng. Thay vì tôn thờ Thiên Chúa họ loại bỏ Ngài, quay sang tôn thờ sáng chế khoa học, người kiến tạo chúng và và dành hết thời giờ cho chúng. Số khác trở thành nạn nhân của các trò chơi, một loại bệnh ghiền mới phát sinh của thời đại. Số khác dựa vào thành quả khoa học, kĩ thuật tự phong cho con người làm chúa tể. Loại bỏ vai trò của Thiên Chúa trong lòng họ và trong vũ trụ. Đây chính là một lầm lỗi trí thức. Bệnh trí thức là bệnh nguy hiểm hơn cả bởi kiêu ngạo người ta tự chữa trị, chối bỏ giúp đỡ từ trời cao.

Không ai chối bỏ vai trò quan trọng của con người. Quí khôn ngoan, mến thông thái, trọng khéo léo, thích giảo hoạt và vui hài hước là điều cần mến chuộng và cổ võ. Dù tài giỏi đến đâu, khéo léo đến mức nào chăng nữa con người cũng cần nhận ra và nhớ là con người bị giới hạn, nhất là về vấn đề tâm linh. Khôn ngoan có lúc cạn, thông thái có lúc mòn, khéo léo bị vụng về tranh ngôi, giảo hoạt bị lỡ lời thiêu rụi và hài hước cũng có lúc nắng hạn. Khi những điều trên qua đi đau khổ và mất tự tin là điều không thể tránh. Con người tài giỏi chữa các bệnh thể lí và đang tìm hiểu nhiều về vấn đề tâm lí và biết rất giới hạn về vấn đề tâm linh. Tâm linh thuộc về niềm tin và lòng mến chân thành phát xuất tự con tim yêu mến nồng nàn. Khi lửa yêu tàn lụi, lòng mến nguội lạnh con tim trở nên chai đá. Vật chất không thể hâm nóng con tim, chào tạm biệt. Con tim cần tình yêu chân chính và ân sủng. Đức Kitô là Đấng duy nhất mang đến tình yêu chân chính và ân sủng, là Đấng chữa lành bệnh tâm linh và giúp người ta nhận ra giá trị thật của thân phận con người.

Khi việc xấu xảy ra nhà hữu trách sẽ đưa thêm luật để bảo vệ nhân phẩm con người. Luật là rào cản, ngăn cản, giới hạn sự việc xấu nhưng luật không giúp chữa trị cho nạn nhân bởi điều xấu đã xảy ra, con tim đang rỉ máu, vết thẹo tim hoành hành. Đức Kitô xuất hiện. Phúc âm ghi lại khi con người đầu hàng. Con bệnh ngày nín thở nhịn đau, đêm cắn răng chịu khổ. Đức Kitô đến với họ và những ai thành tâm đến với Ngài đều được chữa lành cả xác lẫn tâm linh. Bình an xuất hiện trong tâm hồn, tâm trí tràn đầy niềm vui, tương lai trong sáng, hy vọng bừng lên như ánh bình minh và nỗi nhục từng che dấu tan biến vào không khí. Cái thời trốn chui, trốn nhủi đã qua, cộng đoàn họ từng sống nay giang tay đón chào, vui mừng chia sẻ niềm vui chữa lành và vị thế xã hội được tái tạo. Học từ Đức Kitô, đón chào anh em mình, giang tay giúp đỡ khi có thể, an ủi kẻ âu lo, vỗ về kẻ cùng khổ, thành chân tay của Đức Kitô xoa dịu vết thương lòng và quan trọng nhất là đến với anh em bằng con tim của Đức Kitô.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org