Chúa Nhật XXVI Thường Niên, năm A
Ed.18,25-28 Pl 2,1-11 Mt 21, 28-32

Thánh Phaolô đã nhiều lần nói :” Nếu có gì vinh vang, tôi chỉ có thể vinh vang trong sự yếu đuối của tôi…” hoặc “ Tôi coi mọi sự là thiệt thòi so vời mối lợi tuyệt vời là được nhận biết Đức Kitô…”. Thánh Phaolô luôn nêu lên sự yếu đuối và nghèo hèn của mình. Thật vậy, con người chỉ khi nào nhận ra sự yếu đuối của mình, nhận ra con người tội lỗi, nghèo hèn của mình, tự cảm thấy xấu hổ vì tội lỗi của mình, rồi nhìn lên Chúa, nhận ra lòng thương xót của Người, lúc đó con người mới chạy đến với Chúa, ăn năn sám hối để xin Người tha thứ tội lỗi cho mình.

Các bài đọc hôm nay, đặc biệt đoạn Tin Mừng của thánh Matthêu 21,28-32 diễn tả sự tương phản của hai người con. Người con thứ nhất đã thẳng thừng từ chối lời mời gọi đi làm của người cha. Người con này đã có thái độ xem ra hời hợt, thiếu suy nghĩ khi anh trả lời cùng Cha :” Con không muốn “. Trái với người con thứ nhất, người con thứ hai trước lời kêu gọi của người cha, anh đã tỏ vẻ khúm núm, xem ra đầy khiêm nhượng và phấn kích, khi mau mắn thưa cùng cha :” Vâng, thưa cha “. Với thái độ cung kính, khúm núm trước lời đề nghị của người cha.

Chúng ta có cảm tưởng người con thứ hai sẽ chấp hành mau mắn, đi làm theo ý của cha. Với hai thái độ hoàn toàn trái ngược này: hai lập trường khác nhau, người con thứ nhất tuy thẳng thừng từ chối lời mời gọi của cha, nhưng sau đó anh hối hận, thống hối, chính sự sám hối thức đẩy anh trở lại, và ưng thuận đi làm vườn nho cho cha của mình. Còn người con thứ hai, tuy tỏ vẻ khúm núm, mau mắn :” Vâng, thưa cha “, nhưng cuối cùng anh đã không vâng lời, và không chịu làm gì hết.

Thiên Chúa tạo dựng vũ trụ, dựng nên con người, Ngài luôn tôn trọng sự tự do của con người. Dựa vào đoạn Tin Mừng của thánh Matthêu : với hai thái độ, hai cách ứng xử và hành động của hai người con, Chúa Giêsu đã quay lại chất vấn người chất vấn Ngài và hỏi họ :” Ai trong hai đứa con đã thi hành ý của cha ?”. Vâng, mọi người và tất cả mọi người chỉ có thể đồng loạt :” Người con thứ nhất “. Người con thứ nhất và người con thứ hai chỉ được đánh giá theo hành động, chứ không theo lời nói xuông, lời nói trên môi miệng. Dựa vào câu trả lời này, Chúa Giêsu xoay ngược vấn đề :” Tôi bảo thật các ông : những người thu thuế và những cô gái điếm vào Nước Thiên Chúa trước các ông. Vì ông Gioan đã đến chỉ dạy đường công chính cho các ông, mà các ông không tin ông ấy; còn những người thu thuế và những cô gái điếm lại tin “.

Rõ ràng Chúa Giêsu kết án những Pharisêu, Kinh sư, Biệt phái vì những người này lúc nào cũng tự kiêu, tự mãn, cho mình là con cháu Abraham, dân được tuyển chọn, những người tự cho mình là biết luật thấu đáo, tỉ mỉ giữ những điều luật không đáng giữ, bầy thêm nhiều điều luật nhằm đè trên đầu trên cổ người dân. Họ bắt người dân giữ nhưng họ không bao giờ đụng tới để giữ những điều Chúa dạy, nên họ giống như người con thứ :” Thưa cha, vâng! “, nhưng rồi vẫn ung dung, vẫn không thống hối để vâng lời, để vui vẻ đi làm. Thiên Chúa luôn tôn trọng sự tự do của con người, của chúng ta, bởi vì có những quyết định, có những việc làm của chúng ta chống lại, nghịch với ý định của Thiên Chúa, nhưng Người vẫn kiên nhẫn chờ đợi chúng ta tỉnh hồi, ăn năn, sám hối, nhận ra lỗi lầm, nhận ra tội lỗi của chúng ta mà thành tâm quay trở về với Người để xin Người tha thứ và lãnh nhận ơn tha thứ của Người.

Đối với Chúa việc thành tâm nhìn ra lỗi lầm, xưng thú lỗi lầm và can đảm, mau mắn sửa đổi lỗi lầm không phải là hành động yếu hèn, làm mất nhân phẩm, phẩm giá con người, trái lại càng sám hối, càng sửa đổi để trở nên hoàn thiện, con người càng gần gũi, càng gắn chặt lấy Thiên Chúa và càng quảng đại, yêu mến hơn đối với tha nhân.

Lạy Chúa Giêsu, xin giúp chúng con luôn biết nhìn vào mình để nhận ra những yếu kém, những lỗi lầm của mình và thành thật ăn năn, sám hối, quay trở về với Chúa để nhận lãnh sự tha thứ của Chúa. Amen.

Gợi ý để chia sẻ:

1.Người Cha ám chỉ ai ?
2.Người con thứ nhất tượng trưng cho những ai ?
3.Người con thứ hai đại diện cho những ai ?
4.Hành động và lời nói phải làm sao ?
5.Những người nghe lời Chúa mà không đem ra thực hành tượng trưng cho lớp người nào ?