DẤU CHÂN TRONG ĐỜI
(cảm hứng từ bài thơ “Footprints”)

Môt đêm tối con nằm mơ thấy Chúa
Sánh cùng con đôi bước giữa biễn khơi
Thấy từng cặp dấu chân bước qua rồi
Môt của con, và một thuộc về Chúa…

Dấu chân đó là niềm vui muôn thuỡ
Con có Ngài, Ngài là Chúa yêu thương
Nhưng hôm nay, nhìn lại những bước đường
Sao đắng cay một mình con lẽ bước ?

Trong thỗn thức đã bao lần xuôi ngược
Bao nhọc nhằn còn cào xước tâm can
Con nhận ra trong hục hẩn ngỡ ngàn
Chỉ lặng lẻ dấu chân con mệt mõi

Chúa nơi đâu, sao Ngài không bước tới?
Sánh cùng con dăm bước giữa gian truân
Chính những lúc con cần có Ngài hơn
Là những lúc đơn côi con tự bước…

Thêm lần này cũng như bao lần trước
Dấu bước đời từng vết bước riêng con
Lưới gian truân phủ kín ngập hồn đơn
Sao Ngài nở bõ con trong lầm lũi ?

Trong yêu thương, Ngài vỗ về an ũi
“…Ta vẫn đây, vẫn chung lối đời con
Hãy nhìn lại qua muôn vạn lối mòn
Một dấu chân còn hằng in dĩ vãng

Dấu chân Ta trong yêu thương ngàn vạn
Ta bế con giữa những lúc gian nan
Trên đôi tay trong che chở ũi an
Đường quá khứ …là chân Ta in dấu !!!

Lúc cô đơn trong u sầu khôn thấu
Ta bế con trong yêu dấu khôn nguôi
Hay những lúc niềm vui rạng tiếng cười
Ta bên con in dấu chân hạnh phúc….”

--o0o---

Trong cơn mơ… nhưng lòng còn thỗn thức
Có phải chăng trong những lúc đau thương
Ngài bế con qua muôn vạn nẻo đường ?
Sao khắc khoải từng chuỗi ngày nghiệt ngã ?

Ngài biết không niềm tin con chưa rả
Nhưng tâm tư …vạn ngã biết về đâu
Đừng đễ con ngụp lặng trong thảm sầu
Khi ngã quỵ …. không trỗi dậy được nữa !!!