Chúa Nhật 7 Mùa Thường Niên Năm B
Mc 2,1-12


Cuộc sống mất nhiều ý nghĩa khi cuộc sống đó thiếu đi những người bạn chân tình. Theo quan niệm xã hội bạn chân tình là người ta biết rõ về họ, nhận được những giúp đỡ lúc quan trọng, khi cần thiết có nhau. Cả hai giúp nhau vật chất, tinh thần và cùng hỗ trợ nhau trong cuộc sống. Nếu có thể thì giúp nhau có nơi ăn, chốn ở vững vàng. Hoặc hỗ trợ nhau để ổn định, có cuộc sống tương đối ấm no. Những tình bạn như thế xã hội ca ngợi, khuyến khích và đề cao. Quả thật về phương diện vật chất là như thế. Xã hội loài người dùng vật chất đo lòng người. Xã hội làm thế vì xã hội không còn cách nào khác, không còn phương tiện nào tốt hơn bằng cách dựa vào của cải của chính xã hội để đo tình bạn.

Tôn giáo không bài xích những tình bạn cao thượng kể trên. Trái lại tôn giáo khuyến khích con người nâng đỡ nhau một cách vô vị lợi. Tôn giáo đề cao hành động bác ái không điều kiện đính kèm. Tôn giáo tổ chức các hiệp hội bác ái, giúp đỡ, tương trợ lẫn nhau đặt căn bản trên tình người, tình nhân loại và quan trọng hơn cả là tình Chúa yêu ta. Tôn giáo không dùng của cải vật chất xã hội để đo lường tình bạn. Thước vàng đo tình bạn chân tình trong tôn giáo là tình yêu chân thành con người dành cho nhau. Bạn chân tình theo ý nghĩa tôn giáo là những người có thể không giúp ta làm giầu vật chất, an nhàn tấm thân, nhưng là những người dẫn chúng ta tiến tới trên con đường lành, giúp chúng ta đạt tới cuộc sống trọn hảo. Quan trọng hơn hết là giúp chúng ta tiến gần tới Thiên Chúa mỗi ngày trong cuộc sống.

Theo quan điểm trên thì nhóm người khiêng người què nằm trên giường bệnh là nhóm bạn chân tình. Anh là người may mắn có được những người bạn tốt lành trên. Là người bệnh liệt giường anh hẳn không có nhiều của cải để cho người khác nhưng nhận nhiều của cải, giúp đỡ hơn cho. Kinh thánh không nhắc đến nhưng có lẽ anh cho họ tình người, tình thương, qua lời cám ơn, qua ánh mắt trìu mến, qua tấm lòng trong sáng và qua lời nói đơn sơ, chân thành. Anh nhận tình bạn và có lẽ hình ảnh sống động, mãnh liệt nhất chính là hình ảnh họ khiêng anh đến gặp Đức Kitô. Sâu đậm hơn nữa khi không còn lối đi, họ mạnh dạn rỡ mái nhà nơi Đức Kitô đang rao giảng rồi thả giường bệnh xuống trước mặt Ngài. Mọi người đền kinh ngạc, kể cả Đức Kitô cũng kinh ngạc. Người ta kinh ngạc vì đám người này bạo gan, dám phá nhà người khác. Đức Kitô kinh ngạc vì đức tin của những người này. Họ tin chắc một điều Đức Kitô sẽ không từ chối nhưng sẽ chữa anh khỏi què. Niềm tin giúp họ toại nguyện. Đức Kitô chữa anh khỏi tê liệt thân xác và giải thoát anh khỏi ràng buộc, kiềm chế của ma quỷ. Khỏi tê liệt thân xác thì quá rõ ràng, anh vác chõng đi về trước mặt đám đông làm nhân chứng. Giải thoát khỏi tội lỗi, ràng buộc của ma quỉ thì anh là người hiễu rõ hơn ai hết. Người có lòng tin vào Đức Kitô cũng hiểu nhưng không hiểu bằng chính anh. Nhóm Biệt Phái, Kinh Sư chống đối Đức Kitô, vừa lên tiếng phản đối đã cứng lưỡi, vội nuốt vào những suy nghĩ chưa kịp phát ra khỏi cuống họng.

Anh què cám ơn Đức Kitô rất nhiều và anh cũng không quên cám ơn người đã khiêng anh đến gặp Đức Kitô. Nhờ lòng tốt của họ mà anh gặp Ngài. Mối tình bạn chân thành đó đưa anh đến gặp Đức Kitô và được chữa lành. Công việc của mỗi người Kitô hữu chính là dẫn người khác đến với Đức Kitô bằng tư tưởng, lời nói và hành động của mình. Làm được việc dẫn đưa, giới thiệu đó. Mọi việc khác còn lại, chữa lành, cải hoá, tha thứ là việc của chính Đức Kitô.

Lm Vũđình Tường
TiengChuong.org