Chúa nhật 33 thường niên, năm A

Mt 25, 14-30


Nói rộng tay không có nghĩa nói người nào đó có bàn tay to, lớn. Nói về một người có bàn tay to lớn sẽ gặp nhiều phiền toái hơn là may lành, ngay cả trường hợp nói lên sự thực.

Nói đến bàn tay to mà không ngụ ý nói đến hình dạng, vóc dáng to lớn của bàn tay hộ pháp kềnh càng, hay bàn tay nhiều lông mà thời chiến tranh báo chí hay đả động đến. Rộng tay đây muốn nhắm đến là công việc rộng rãi đôi bàn tay thực hiện. Nói đến bàn tay trải dài, giang rộng vất vả, tần tảo, lao tác kiếm sống, bàn tay sẵn sàng làm việc lành phúc đức, đôi bàn tay bố thí, làm phúc cho mọi người. Sách Châm Ngôn chương 31 diễn tả đôi bàn tay cần mẫn làm việc là đôi bàn tay kéo sợi, xe tơ, đôi bàn tay đưa thoi, dệt vải. Đôi bàn tay mang lại sự lành cho gia đình, thân nhân, thân hữu chứ không phải sự dữ. Ngày nay ít thấy đôi bàn tay kéo sợi, xe tơ nhưng có nhiều bàn tay làm việc văn phòng, đánh máy, trả lời điện thoại. Bàn tay giải thích, cắt nghĩa, đón chào; bàn tay khâu quần vá áo dưới ánh đèn đêm, bàn tay vá chài bên mạn thuyền, bàn tay thu góp từng bông lúa nhỏ, bàn tay nhẹ nhàng cắt từng cánh hoa, bàn tay nâng đỡ bệnh nhân, bàn tay trao người chén cháo nóng, nâng đỡ người té ngã trên đường, bàn tay dắt người mù trên phố, bàn tay nâng đỡ kẻ tàn tật, bàn tay trao cho người ăn xin đồng bạc lẻ, bàn tay làm dấu thánh giá ca tụng Chúa Ba Ngôi, bàn tay chắp trước ngực dâng lời cầu nguyện. Còn rất nhiều bàn tay làm việc vất vả khác. Để tóm gọn việc bác ái, thương kẻ khốn cùng, sách Châm Ngôn tóm gọn trong câu:

Nàng rộng tay bố thí cho người nghèo khó, và giơ tay hướng dẫn kẻ bần cùng Cn31,19

Nàng có bàn tay rộng rãi khi bố thí cho kẻ nghèo khó. Nàng có bàn tay giang rộng trải dài yêu thương đến cho người cùng khổ. Nàng có bàn tay dài đưa ra nắm kéo kẻ cần nâng đỡ, lần mò ra khỏi chốn bùn nhơ, hôi tanh làm vẩn đục cuộc đời. Đó là đôi bàn tay to lớn về tình nghĩa, về ân lộc của những người tôn kính Thiên Chúa. Việc làm của họ sẽ không đi vào quên vãng nhưng đi vào lòng người và được muôn đời ghi nhớ về bàn tay rộng lượng. Muôn đời ghi nhớ công ơn nàng không phải vì đôi tay giang dài, trải rộng mà vì đôi tay thực thi đường lối Chúa. Đường lối Chúa là đường công chính, lối ngay thẳng, nên mọi sinh hoạt do đường lối đó chỉ bảo, hướng dẫn sẽ dẫn đến làm cho vinh quang Chúa cả sáng hơn. Công đức nàng được ngàn đời ca tụng vì khi người ta ca tụng vinh quang Chúa người ta nhắc đến đôi bàn tay thi ân của nàng.

Cũng là đôi bàn tay. Có đôi bàn tay được khen thưởng, chúc phúc; lại có đôi bàn tạy bị quở phạt, chúc dữ trong dụ ngôn thánh Mathêu 25,14-30 ghi lại sự kiện ông chủ giao tài sản cho gia nhân coi sóc. Đôi bàn tay tự nó không làm được việc mà phải dùng đến trí óc. Chính trí óc hướng dẫn đôi bàn tay làm việc lành, bác ái, yêu thương. Trí óc hướng dẫn đúng nếu nó nghe lời trí khôn chỉ bảo, hướng dẫn chân thành yêu mến chủ. Nếu trí óc coi thường trí khôn, không nghe theo tiếng trí khôn mà đi theo con đường riêng nó tự chọn. Trí óc cách nào đó chê trách trí khôn và chủ của trí khôn là Thiên Chúa. Trường hợp này trí óc sẽ hướng dẫn đôi bàn tay làm trái nghịch hướng dẫn của trí khôn. Kết quả chắc chắn là bị phạt vì làm trái nghịch chỉ bảo, hướng dẫn của trí khôn. Khi bị phạt không phải chỉ riêng trí óc chủ mưu; đôi tay đồng loã bị phạt mà toàn thể con người bị phạt.



Phúc âm ghi lại cả hai người nhận năm và hai nén bạc đều không nói chi về suy nghĩ thầm kín của họ. Tuy nhiên nhìn cách họ phục vụ, cách họ làm lợi gấp đôi số nén bạc nhận được cũng có thể đoán biết họ là người nghe theo chỉ bảo, hướng dẫn của trí khôn. Sau một thời gian ông chủ trở về tính sổ. Người nhận 5 nén và 2 nén dùng đôi tay làm ra gấp đôi số nén bạc lúc chủ giao. Cả hai đều nhận được lời khen:

Hỡi đầy tớ tốt lành và trung tín, vì ngươi đã trung tín trong việc nhỏ, ta sẽ đặt ngươi làm những việc lớn, ngươi hãy vào hưởng sự vui mừng của chủ ngươi c.21

Đến lượt người đầy tớ nhận một nén, thay vì dùng đôi tay làm việc tốt lành phúc đức anh ta dùng đôi tay chôn dấu nén bạc. Vì sao anh làm thế? Chính lối suy nghĩ của anh ta kết án anh ta. Thì ra trước khi anh bị kết án, anh đã ra bản án cho chính mình khi anh kết án ông chủ là người hà khắc, keo kiệt. Anh làm thế vì nghe theo tiếng nói, lí luận của khối óc mà không nghe theo tiếng nói chân chính của trí khôn, nên anh đi sai đường, kết án chủ mình.

Chủ của anh không kết án điều chi mới mẻ chỉ lập lại điều anh kết án chủ rồi sau đó kết luận:

Tên đầy tớ vô dụng, các ngươi hãy ném nó ra ngoài vào nơi tối tăm, ở đó sẽ phải khóc lóc nghiến răng c.29

Lm Vũđình Tường

TiengChuong.org