Cuộc đời này, có những cái thật to nhưng ngược lại giá trị nó thật nhỏ. Ngược lại, có những cái cực nhỏ nhưng giá trị nó lại cực to.

Con người cũng vậy ! Có những người thật to, làm công việc thật lớn nhưng hiệu quả thật nhỏ. Ngược lại, có những người thật nhỏ, làm công việc mà phải nói chẳng có chi nhưng hiệu quả lại thật to.

Trong dòng chảy của lịch sử cứu độ, nhìn qua dòng chảy đó, chúng ta thấy nhiều và nhiều con người thật nhỏ, làm công việc cũng cực kỳ nhỏ nhưng khi qua đời, lại có một vị trí thật to. Một người nhỏ bé và cũng làm những công việc nhỏ bé nhưng hiệu quả cực to đó chính là Thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu.

Nhìn lại cuộc đời của thánh nữ, điểm son của cuộc đời thánh nữ là ngài chỉ làm những việc nhỏ. Điểm nổi bật nữa là cuộc đời của thánh nữ quá ngắn, chỉ với 24 năm cuộc đời và 9 năm sống âm thầm trong đan viện. Trong cõi lặng và có thể nói là tầm thường của dòng kín Lisieux, không có những việc phi thường, không có những việc lớn lao, lạ lùng hay những phép lạ “nhãn tiền”, không có những việc mà người ta phải vận dụng đến nhiều khả năng của khối óc mới làm nổi nhưng bằng những khát vọng như vô biên, Têrêsa đã biết biến con người của mình, biến những việc rất tầm thường của mình trở thành cao cả dưới con mắt của Thiên Chúa, thành vĩnh cửu trong tình thương bao la của Người.

Bí quyết sống của thánh nữ hết sức đơn giản : “Làm việc nhỏ với tình yêu lớn; làm những việc tầm thường với lòng mến phi thường”.

Lòng mến bình thường, xem ra đơn giản nhất là yêu thương bác ái với người trong gia đình, trong cộng đoàn hết sức cần thiết nhưng mấy ai đã làm được như Têrêsa ?

Với lòng mến, lòng bác ái mà Thiên Chúa mời gọi mỗi người cũng như mời gọi thánh nữ Têrêsa sống vẫn có những nghịch lý diễn ra từng ngày, từng ngày.

Có những người làm việc bác ái hết sức phi thường nhưng việc bác ái đó nó được thực thi ở đâu đó thật xa xăm, còn ngay trong chính gia đình, trong chính tu viện thì chẳng thấy. Có những gia đình, có những tu viện xem ra thật là bi đát. Bi đát là gia đình, tu viện ấy nổi danh về đời sống bác ái với anh chị em nghèo khổ nhưng chính trong gia đình, trong tu viện ấy lại không có bác ái. Bi đát đến độ mà có những gia đình mà trong đó người em thèm một chút tình thương từ chính những ông anh của mình nhưng không được, trong khi các anh của mình vẫn cứ đi chỗ này chỗ nọ bác ái thật kêu to.

Chuyện cũng dễ hiểu thôi, con người vẫn thích đi làm bác ái, đem tình yêu đến nơi này nơi khác để được người ta hoan hô, để được người ta chúc tụng. Nếu như người ta thực thi bác ái, yêu thương trong gia đình họ thì đâu ai biết được và chẳng thấy được tán dương..

Bác ái ở ngoài đường và bác ái ở trong nhà vẫn là lời mời gọi dành cho mỗi người. Mỗi người vẫn được mời gọi, tùy theo thái độ của mình : Có thể âm thầm mà sâu lắng, nhỏ bé nhưng phi thường như thánh nữ Têrêsa Hài Đồng Giêsu. Hay có thể to tát, hoành tráng nhưng chỉ là là những bác ái yêu thương kịch cỡm, chỉ để cho thiên hạ tán dương mà thôi.