BẮC NINH - Năm 1904 bé Maria Nguyễn Thị Nga đã chào đời tại Ngọc Bảo - Sơn Lôi – Bình Xuyên – Vĩnh Phúc là con thứ 4 trong số 7 người con của cụ cố Nguyễn Văn Dị và cụ bà Nguyễn Thị Thính.

Sống trong một gia đình đạo dức và thấm nhuần tinh thần phục vụ của song thân, nên năm 14 tuổi thiếu nữ Nguyễn Thị Nga đã có ý hướng dâng mình cho Chúa; nhưng vì dáng vóc của chị quá nhỏ nên đã bị từ chối; mãi năm 20 tuổi chị mới được nhận vào Nhà Mụ Xuân Hoà (Hiện nay là Tu Viện Nữ Đaminh Miền Bắc Ninh)

Năm 1954: Làn sóng người di cư vào Miền Nam, cùng với 11 nữ tu khác, chị đã quyết tâm ở lại Nhà Mụ Xuân Hoà, chị đã nhẫn nại, cần cù mưu sinh đễ gìn giữ từng tấc đất của Nhà Chúa và tiếp tục sống ơn gọi tận hiến cho đến ngày nay.

Trong những năm tháng Tuổi Xuân của đời tận hiến, chị đã được bổ nhiệm đến nhà thương Trung Lai (Bắc Giang) để phục vụ trong vòng năm năm; sau đó chị được mời về Xuân Hoà để phục vụ nhà thương Đồng Kê (Xuân Hoà - Bắc Ninh).

Tuổi xuân của chị chưa dừng lại nơi đây, bởi lẽ ai ai cũng nhìn thấy sự hy sinh miệt mài của chị trong thời bấy giờ, các nơi các chỗ mọi người đều di cư hết, đâu đâu cũng cần những người giữ nhà; đó là lý do mà cha xứ Mỹ (Kẻ Sặt) đã tha thiết xin chị về Kẻ Sặt để giữ nhà (đó là khu nhà mà hiện nay các chị em trong Hội Dòng Đaminh Rosa Lima Miền Hải Phòng đang phát triển).

Khi có người về Kẻ Sặt thay thế, chị lại được trở về Xuân Hoà là cái nôi đầu tiên chị đã chọn để sống đời Tận Hiến.

Cuộc đời của nữ tu thể hiện sự đơn sơ, âm thầm phục vụ. Nơi nữ tu phục vụ lâu nhất là Xuân Hoà, chị em đã học được nơi nữ tu sự bình an, không ca thán, và chấp nhận mọi khó khăn vất vả, chị luôn tỏ ra lạc quan và vui tươi trong mọi hoàn cảnh và bất chấp tuổi tác.

Hơn 80 năm sống trong Nhà Chúa, nữ tu sống trong cộng đoàn như hạt lúa được vùi sâu vào lòng đất, nữ tu chung vai chia sẻ hết tất cả sướng khổ, thăng trầm của cộng đoàn. Sự xả thân quên mình của nữ tu là tấm gương sáng cho tất cả những ai được diễm phúc sống bên chị.

Những năm tuổi già, tuy vóc dáng nhỏ bé và sức khoẻ không dồi dào cho lắm, nhưng ngày qua ngày nữ tu nhẫn nhục dâng những hy sinh, khổ đau lên Thiên Chúa, cầu nguyện cho mọi người và cho tất cả chị em đang dấn thân phục vụ.

Trang sử đời người nữ tu thật đơn sơ khiêm nhường. Nhưng trang sử đó thật tuyệt vời vì chính Thiên Chúa toàn năng đã khởi sự và Ngài còn tiếp tục kiện toàn trong những năm tháng của cuộc đời người nữ tu 107 tuổi vẫn đang hiện diện và đồng hành cùng với mỗi người chúng ta trong tràng chuỗi Mân Côi liên lỉ.

Theo người viết được biết Nữ tu Maria Nguyễn Thị Nga là tu sĩ lớn tuổi nhất trong các tu sĩ ở Việt nam. Chúng ta cùng tạ ơn Chúa với người nữ tu 107 tuổi, với chị em Đaminh và với tất cả các Nữ Tu Việt Nam về sự hãnh diện cùng với ”Cây Cổ Thụ” còn tràn đầy sức sống của đời Dâng Hiến.