Cuộc đời con người có nhiều chặng đường khác nhau. Mỗi chặng đều có niềm vui, và nỗi buồn riêng. Có thể ví cuộc đời như Tuần Thánh chúng ta mừng kính hàng năm trong mùa Phục Sinh.

Vốn đau thương

Người nào nào cũng có kinh nghiệm đau thương riêng. Hoặc là gia đình chia lìa, cô đơn, đau khổ vì xa người thân thương. Văn hoá mới, công sở mới chưa thích hợp, ngôn ngữ quần chúng chưa trôi chảy, người thân qua đời, gặp nạn. Bên cạnh đó có niềm vui họp bạn, thành công trường học, trường đời hoặc ngay cả tìm được ý trung nhân. Tất cả các biến cố đều trộn lẫn lo âu, sầu muộn hoà với niềm vui, niềm hy vọng trong cuộc sống. Đây chính là kinh nghiệm thương khó, vốn sống, tác tạo cá tính.

Kinh nghiệm thương khó

Cuộc thương khó của Đức Kitô mang dấu vết, tương tự cuộc thương khó của cuộc đời mỗi người trong chúng ta. Rất nhiều vui buồn, sướng khổ trong cuộc đời Ngài được tìm thấy trong cuộc sống hàng ngày của mỗi cá nhân, gia đình. Mừng lễ Phục Sinh của Đức Kitô Chúa chúng ta chính là mừng thành quả vui buồn, sướng khổ của chính mình. Ước mong mừng lễ Phục Sinh ta tìm được sức mạnh, ủi an và niềm hy vọng sống kinh nghiệm quá khứ. Hãy nhận biết điều này. Tai nạn, đau khổ lần trước, nhờ cầu nguyện, ta đã vượt qua, chiến thắng. Lần này với niềm xác tín vào Đức Kitô Phục Sinh ta cũng sẽ vượt qua. Làm sống lại kinh nghiệm quá khứ là tạo cho mình niềm tin vào Đấng Phục Sinh. Lần trước vượt qua nhờ cầu nguyện, nhờ cậy trông. Lần này cũng cậy trông, cầu nguyện, xin ơn thánh dồi dào, chắc chắn sẽ vượt qua được gian nguy, khó khăn.

Ngày Thứ Năm

Kinh nghiệm Phục Sinh lần trước cho thấy bình an nội tâm
  • (1) giúp vượt qua đau khổ
  • (2) giúp sáng suốt nhận định
  • (3) giúp trung thành với Chúa
  • (4) giúp liên kết với thập giá Đức Kitô.
Đây chính là sức mạnh và thành quả tâm linh trong việc chuẩn bị kĩ càng đón mừng Chúa Phục Sinh. Chính chuẩn bị đón mừng này ta nhận biết sức mạnh của Tuần Thánh.

Đức Kitô khởi đầu đau khổ bằng việc vào thành thánh khải hoàn có cờ lá cây phất phới, có lừa nhỏ rảo bước trên đường trải áo chiều nào. Ngài sớm nhận ra vinh quang trần gian chóng qua, mau tàn. Đau thương đến rồi đi. Khó khăn có ngày tàn. Bất hạnh có mồ chôn riêng. Ngoài tình yêu Chúa không chi bền vững ngàn đời vì tình yêu đó được gắn bằng đinh sắt. Ngày thứ Năm Tuần Thánh ló dạng, khởi đầu chia li, xa cách, hy sinh và bội tình, phản phé.

Ngày Thứ Sáu

Thứ Năm chỉ là hé mở, khởi đầu chuẩn bị cho thập giá ngày Thứ Sáu. Điêu tàn, hoang liêu, đổ vỡ, chối bỏ, trốn chạy, sợ hãi, kinh hoàng, lén nhìn từ xa. Nỗi sợ ẩn nấp đó đây, dù xa xa vẫn thấy bất an, lo lắng, vì an toàn bị rình rập, chợt mất. Trốn chạy sợ hãi mãi đeo theo. Hình dung ra roi xé nát thịt da, thân thể quằn quại sau tiếng xé gió của roi da, rợn tóc gáy, nổi da gà. Nhìn khuôn mặt hung bạo, cánh tay tử thần, rắn chắc xoắn chặt gáy người. Khuôn mặt lạnh tanh, mắt cú vọ, cái nhìn soi mói rình rập châu thân. Nội tâm tan tác như thế đó.

Ngoại cảnh trời u ám, mây trời che phủ, ánh nắng nhạt nhòa làm làn xa xám lạnh, toà thân thâm vì cú đấm, bầm vì cú đá, da trầy trụa, rịn máu, thành quả tra tấn, hành hình.
Nơi kia máu khô còn dính chặt. Đâu đó trên thân thể ruồi nhặng bu lại kiếm sống do cám dỗ mùi máu tanh. Người tử tội thân hình nát tan, quần áo xốc xếch. Đầu tóc rối bù. Mệt lả chân đứng không vững, xiêu vẹo, dẫu thế vẫn nghe văng vẳng bên tai nghe tiếng quát tháo, chửi rủa. Tiếng gõ búa án lệnh tử hình buông ra lạnh tanh.

Rồi tiếng đóng đinh trên đồi vắng, tiếng hò hét, thúc dục mau tay, thô bạo hơn, lệnh dựng thập giá, lệnh canh xác pha lẫn tiếng bình phẩm, tiếng ức nghẹn, tiếng rên la và tiếng nhục mạ kẻ tay chân bị đóng đinh.

Ngày Thứ Bảy

Ngày Thứ Bảy hoang tàn, thất vọng. Còn lại gì ngoài thánh giá trống trơn. Còn dính đó vết máu khô xám, ruồi bu đen từng đám loang lỗ trên thập tự. Ngọn gió lạnh vô tình kéo theo cọng cỏ khô, không sự sống, cuốn quanh gốc thập tự, phất phơ, hững hờ, vô tình. Giá lạnh giết chết tận tâm hồn.

Chúa Nhật Phục Sinh

Sáng Chúa Nhật bốn mắt nhìn nhau, chân chạy, hấp tấp đá tan sương sớm. Thầm lo ai giúp vần đá cửa mồ hộ nhỉ. Đến nơi, bàng hoàng, rã rời lo sợ, buồn hơn. Đá cửa mồ lăn sang một bên. Xác không còn đó. Xa xa là bác làm vườn. Nhìn lại lần nữa. Đúng là bác ta. Thưa bác, nếu bác bỏ xác Ngài ở đâu làm ơn cho chúng cháu xin lại.

Maria, Maria. Thầy đây, đừng sợ. Ngài gọi tên con. Ngài nhờ loan báo tin vui. Hãy đi báo tin cho anh em Ta là Ta tìm gặp để họ hết u sầu. Thật hay mơ, tỉnh hay mộng. Hoàn hồn lại đi. Đúng là Thầy, Thầy sống lại thật rồi. Cắm đầu chạy về báo tin. Cơn hoạn nạn qua rồi. Thầy đã sống lại như lời đã phán hứa. Alleluia.

Cuộc đời mỗi người chúng ta cũng nhiều lần phục sinh sau những biến cố tưởng nuốt trửng cuộc đời. Ai hay, Chúa Nhật phục sinh bừng sáng đó đây, mang lại hy vọng, niềm vui mới tràn đầy hứa hẹn của một ngày mai tươi sáng cho những ai đặt hết tin tưởng, vững tin nơi Ngài. Hạnh phúc nhận Chúa làm gia nghiệp cho riêng mình. Chúc mừng Phục Sinh.

TiengChuong.org