Huế - Trong những ngày từ 28 - 30 tháng 10 vừa qua, dưới sự hướng dẫn của thầy Giuse Nguyễn Văn Thiện, Trưởng Ban Bác ái xã hội của Hội Dòng, anh em Thánh Tâm chúng tôi đã vội vã lên đường, đến với bà con vùng lũ lụt thuộc ba Giáo xứ: Đá Nện, Thọ Vực và Tri Bản của hai tỉnh Quảng Bình và Hà Tĩnh trong Giáo phận Vinh.

Xem hình ảnh

Khởi hành lúc 5g00 tại Nhà Dòng, mãi đến 11g00, đoàn chúng tôi mới đến được Giáo xứ Đá Nện, Giáo phận Vinh, thuộc tỉnh Quảng Bình; tại đây, chúng tôi đã gặp Cha quản xứ Pet. Võ Thành Công. Qua trao đổi với cha Công, chúng tôi được ngài cho phép, trực tiếp tặng quà cho bà con với hơn 100 phần quà, bao gồm áo quần, tập vở, bút mực, cặp sách, cùng với hơn 100 phong bì, trên 10.000.000 đ cho các gia cảnh đặc biệt.

Vì mãi lo chuyện đèn sách trên Đại Chủng Viện – Huế, nên không đến được sớm hơn với bà con ngay trong những ngày mưa bão; dù vậy, qua trao đổi với cha Công, ngài cho chúng tôi biết “Trong hai đợt lũ vừa rồi giáo xứ chúng con bị thiệt hại rất nặng, 5 người chết, 280 ngôi nhà bị ngập, nhiều tài sản của cải bị lũ cuốn trôi... Hiện nay giáo xứ đang gặp nhiều khó khăn vì địa bàn cách trở, cho nên vấn đề cứu trợ đến được với bà con con rất ít... Thay mặt cho bà con trong Giáo xứ, con xin chân thành cám ơn Nhà Dòng và Quý ân nhân rất nhiều, cách riêng sự hiện diện của Quý Thầy đã đích thân đến cảm thông, chia sẻ với bà con nơi đây”.

Chia tay Giáo xứ Đá Nện, anh em chúng tôi tiếp tục hành trình lên đường đến với bà con Giáo xứ Thọ Vực. Đây là một xứ đạo xa xôi hẻo lánh thuộc vùng rốn lũ của Hương Khê – Hà tĩnh giáp ranh giới Việt – Lào, nên đường đi lại rất khó khăn, hiểm trở.

Khi đoàn chúng tôi tới được Giáo xứ Thọ Vực, hiển hiện trước mắt một cảnh tượng thương tâm: nhà cửa xiêu vẹo, cây cối úa tàn... Tại Nhà xứ, qua trao đổi với Cha Sở Antôn Nguyễn Văn Hoàng, và bà con giáo dân, Thầy Giuse Nguyễn Văn Thiện đã nói lên tâm tình của đoàn lần này “Hôm nay anh em Thánh Tâm chúng con lên đường, ra đi khỏi nơi ở quen thuộc của mình để đến với bà con, cùng đồng cảm với cha Quản xứ với bà con, một chút quà nhỏ bé của chúng con...”. Đáp lời, cha Quản xứ nói: “Xin cám ơn các thầy rất nhiều, các Thầy đã hy sinh ngày giờ đến với chúng con và còn chia sẻ cho chúng con cả tinh thần lẫn vật chất; bà con Giáo xứ này nghèo lắm, kể từ khi nước lũ rút đi cho đến giờ này, Giáo xứ chúng con vẫn chưa có điện, trong nhà xứ thì ngập gần hết, trong nhà thờ thì ngập tới 2m nước...”.

Vì còn Giáo xứ Tri Bản cần phải đến, nên chúng tôi nhanh chóng chuyển hơn 100 phần quà, bao gồm: lương khô, 1 thùng mỳ tôm, quần áo, giày dép; ngoài ra còn có 140 phong bì, gồm 14.000.000 đ kèm theo, để Cha xứ giúp trao cho bà con.

Sau những lời động viên, chia sẻ phần nào những mất mát mà bà con gánh chịu, chúng tôi lại tất bật lên đường đến với bà con Giáo xứ Tri Bản.

Tuy Giáo xứ Tri Bản cách xứ Thọ Vực không xa, nhưng vì bùn đất còn ngổn ngang, nên bác tài Phêrô Trần Viết Toàn đã cố gắng rất nhiều mới đưa được chúng tôi đến nơi. Đón chúng tôi, cha Quản xứ Antôn Lâm Văn Hân, nói sơ qua cho chúng tôi về tình hình thiệt hại của Giáo xứ nơi đây: “Giáo xứ Tri Bản gồm có 1000 giáo dân, rất may là chỉ có 10 giáo dân của 2 gia đình là không bị ngập lụt...”.

Thời gian không cho phép, nên chúng tôi vội vàng trao trên 100 phần quà, cũng bao gồm: lương khô, 1 thùng mỳ tôm, quần áo, giày dép; ngoài ra còn có 140 phong bì, gồm 14.000.000 đ kèm theo, để Cha xứ chuyển cho bà con.

Qua những gì được thấy, được nghe, và cảm nhận; dù đã cố gắng, nhưng chúng tôi vẫn thấy mình có lỗi, vì đã không cố gắng đủ, để bà con nơi đây có thêm nhiều món quà thiết thực hơn.

Biết rằng của ít lòng nhiều, nhưng tính chung cho ba Giáo xứ nơi anh em chúng tôi đến viếng thăm, ủy lạo, cùng những gia cảnh thương tâm của các gia đình dân ngoại mà chúng tôi biết được trên đường đến với muôn dân, thì con số tiền và hàng hóa cứu trợ tính chung cũng đã hơn 100.000.000 đ.

Tổng số tiền chia sẽ cho bà con vùng lũ, là của ít lòng nhiều của bao người gom góp, để anh em Thánh Tâm chúng tôi thân hành đến với, để sẽ chia.

Kết thúc chuyến cứu trợ tại ba Giáo xứ Đá Nện, Thọ Vực và Tri Bản, chúng tôi lên đường về lại Nhà Dòng Thánh Tâm – Huế, nhưng lòng vẫn không nguôi nỗi xót xa trước những mất mát quá lớn mà bà con đã gánh chịu, trong khi đó, những phần quà mà chúng tôi giúp đỡ lại không thấm tháp vào đâu, so với nhu cầu quá lớn của bà con nơi đây.