Tháng Mân Côi lại về
Lòng một thoáng xa quê
Những chiều vàng chạng vạng
Câu kinh nào say mê

Cả Xóm Đạo cận kề
Quây quần về bên Mẹ
“Phép ngắm Rosa nguyên cội rễ…”
Lời Kinh trầm bổng…cõi đê mê…

Lới Kinh thấm vào hồn trần thế
Lời Kinh mang theo trên lối về
Lời Kinh vang tới đời muôn lối
Thuở ấy trong tôi suốt một đời !

Tôi nhớ mãi những chiều vàng chạng tối
Xóm Đạo tôi chìm dưới ánh vàng rơi
Cả làng tôi tựu tề về bên Mẹ
Dâng lên Mẹ Kinh “Kính Mừng…Thánh Ma…”

Tôi nhớ mãi biết bao là huyền diệu
Những âm thanh trầm bổng chốn cao siêu
Đưa hồn người lên tới Chúa Trên Cao
Lòng chìm lắng bao xôn xao trần thế.

Qùy lặng lẽ chắp đôi tay dâng Mẹ
Thầm nguyện xin một đời Mẹ chở che
Tôi chẳng biết xin gì thêm cùng Mẹ
Miệng nhẹ thầm: “Kính Mừng Maria…”

Lời Kinh như có phép màu nhiệm lạ
Cho hồn tôi ngập An Bình bao la
Như em bé ngủ yên trong tay Mẹ
Cả một đời bao Ơn Lành chở che

Hôm nay đây Tháng Mân Côi Mẹ về
Hoa Mân Côi lại nở khắp …xum xuê…
Xin hòa với miệng môi trần thế
Cùng Thiên Đình: “Kính Mừng Maria…”

( Kính Mừng Maria, Muôn Ơn Mẹ chan hòa)