Người ta dựa vào ánh sáng mặt trời để phân biệt ngày và đêm. Mây mù giầy đặc giăng kín bầu trời làm cho cảnh vật ra mờ ảo, mù mờ, cũng vẫn là ngày. Ánh trăng hoặc ánh đèn soi, sáng tỏ như ban ngày cũng vẫn là đêm, không thể là ngày. Sự phân biệt này chính xác, rõ ràng.

Con cái thế gian

Đời sống tâm linh cũng phân biệt sáng tối, phải trái, đúng sai, thiện ác. Cần phân biệt nghĩa câu con cái sự sáng, sự tối hay thế gian. Trên thực tế mọi người đều là con cái sự sáng. Thiên Chúa tạo dựng con người. Một mình Ngài có quyền ban sự sống. Sự dữ, thế gian và bóng tối không có khả năng tạo dựng vì thế chúng không có con.

Khi nói về con cái sự tối, hay con cái thế gian phải hiểu là nói về cách hành xử, tư cách, lối sống, của một người mà không nói về nguồn gốc tạo dựng của họ. Tất cả mọi người đều do Chúa dựng nên. Thế gian, sự dữ có chăng là gây ảnh hưởng xấu đến cách sống, lối suy nghĩ của họ. Họ trở nên con cái sự dữ, tối tăm, trở thành con nuôi của thế gian khi họ đối xử tệ với anh em theo phong cách phàm tục thế gian. Khi chính họ cổ võ, hỗ trợ hoặc ngầm ra lệnh cho người khác gây đau khổ, tang thương, chết chóc cho đồng loại. Làm thế họ trở thành con cái sự dữ, nô lệ cho thế gian, phục vụ sự dữ. Họ xa lìa Thiên Chúa, Đấng dựng nên họ, để bám víu, nương nhờ sức mạnh thế gian tìm nguồn vui, hạnh phúc tạm trên đời. Mọi người đó có nguồn gốc từ sự sáng, đều do Chúa dựng nên, nhưng chọn sống gian tà, lừa đảo, quỉ quyệt.

Kinh nghiệm bản thân

Ma quỉ lợi dụng con người, xúi bẩy con cái sự sáng, sống, hành xử theo lối sống của chúng. Thiên Chúa không cho phép ma quỉ tác oai, tác quái trên con cái sự sáng. Vì không thể tự làm điều muốn làm nên ma quỉ lợi dụng con cái sự sáng, dụ dỗ người nhẹ dạ, dễ tin, sống chiều theo xác thịt, tự do riêng, hành xử bất công, ngạo ngược để thực hiện quỉ kế. Ma quỉ có kinh nghiệm bản thân, chúng chiều theo tự do cá nhân phản loạn, chống lại Chúa. Chúng cám dỗ con người làm làm loạn chống lại Thiên Chúa như chúng đã làm.

Ma quỉ là kẻ cắp ngược ngạo, giỏi nguỵ biện và chuyên hứa hão huyền. Ma quỉ không làm chủ vũ trụ. Thiên Chúa làm chủ vũ trụ. Trái đất và vật chất do Chúa tạo dựng thế nhưng ma quỉ dùng của cải trần thế ban thưởng, phủ dụ con người theo chúng. Thiên Chúa để cho ma quỉ dùng của cải trần thế ban thưởng cho những ai tin, nghe chúng. Ngày nào đó Thiên Chúa lấy lại chủ quyền ma quỉ sẽ không còn gì làm quà thưởng cho kẻ tin theo chúng. Cám dỗ trở thành lời hứa suông vì không có gì để ban thưởng. Cho phép ma quỉ dùng của cải, vật chất ban thưởng để chúng thấy con cái sự sáng yêu mến Chúa hơn của cải. Có người trở mặt làm tôi vật chất, tiền của, danh vọng. Trái lại, thời nào cũng nhiều người một lòng, một dạ hết mực yêu Chúa, thương mến anh em, trung tín trong việc thờ phượng làm tôi Đấng tạo dựng nên họ đó là Thiên Chúa đất trời.

Bỏ Chúa nhận khổ đau

Chối bỏ Thiên Chúa là hành động làm phản. Kẻ làm phản yêu nhau có điều kiện kèm theo. Vì thiếu tình yêu chân chính hướng dẫn nên lời nói, việc làm của họ gieo khổ đau, tang thương cho nhân loại. Ma quỉ đứng sau giật giây, con nuôi của chúng ra tay hành động. Ma quỉ, thần dữ làm nhiệm vụ kêu gọi, dụ ngọt con cái sự sáng từ bỏ sự sáng, đường lối công chính của Chúa để chấp nhận lối sống bất nhân, bất chính, đường tà, trở nên con cái sự tối, con nuôi thế gian.

Ngụy tạo

Nhân viên làm việc trong toà nhà khổng lồ, có máy điều hoà không khí, điện đèn sáng trưng đến độ không biết nắng, mưa, bão bụi đang xảy ra bên ngoài. Thiếu nhận thức thực trạng thiên nhiên gây nên bởi điều kiện sống và làm việc. Tương tự như thế, thiếu chiều sâu đức tin, tinh thần đạo dễ lung lay do ảnh hưởng xấu, xu hướng chính trị, cộng thêm cám dỗ. Không vững về đạo lí sẽ khó phán đoán khi gặp hoàn cảnh mù mờ, đúng sai, tốt xấu, dường như trộn lẫn vàng thau. Lúc này là lúc ma quỉ gợi lòng tham, tính hiếu kì và ngay cả tự ái để con người lăn xả vào cám dỗ chúng tạo nên. Trở thành con cái thế gian, trở thành nô lệ cho dục vọng, làm tôi cho quyền lực. Giầu có về vật chất, quyền thế nhưng thâm tâm nghèo tình người, tình thương và lòng mến.

Bước đi trong ánh sáng

Để trở thành con cái sự sáng cần phải bước đi trong ánh sáng. Ánh sáng mặt trời giúp ta phân biệt ngày và đêm, giúp cơ thể khỏi vấp té. Ánh sáng này không thể chiếu soi con mắt tâm linh. Mắt tâm linh cần ánh sáng tâm linh. Ánh sáng tâm linh giúp tránh vấp té tinh thần, giúp nhận biết trắng đen, đúng sai, phải trái, điều nên làm, việc nên tránh.

Ánh sáng tâm linh chính là ơn khôn ngoan Chúa ban. Khôn ngoan nước trời khác khôn ngoan trần thế. Khôn ngoan nước trời giúp tích trữ của cải trên trời. Nơi mối mọt không hề đục khoét, của cải không hề mất. Khôn ngoan trần thế tích trữ của cải trần thế. Của cải, chức tước trần thế đến thì khó, đi lại dễ. Biết điều đó nên người làm chủ nó luôn sống trong lo âu sợ sệt. Lo âu, sợ sệt nấp bóng thúc dục hưởng thụ đi khi còn có thể; mất rồi có ước ao cũng không được. Giầu có, quyền thế ưa ăn chơi, hưởng lạc là thế.

Con cái sự sáng có thể nghèo, ít tiền, sống thanh bần nhưng lại giầu trong Chúa vì có Chúa làm gia nghiệp đời đời. Con cái sự sáng nghèo trước mắt thế gian nhưng giầu tình thương, lòng nhân ái và giầu ơn Chúa vì Ngài là nguồn mạch mọi phúc lộc, ân sủng. Giầu trong con mắt Chúa chính là giầu sự khôn ngoan nước trời, giầu bác ái, tình thương, lòng mến.