MỜI THEO DÕI CUỘC THI THƠ XƯỚNG HỌA - 6

Hầu hết các tác giả trẻ đều lần đầu thử sức với thơ Đường Luật. Bên cạnh đó có cả những bậc lão thành ghi rõ muốn đóng góp vào cuộc chơi để động viên khích lệ các bạn trẻ trên đường đoan hứa sống khiết tịnh. Thay lời cho các bạn trẻ, chúng con xin chân thành cảm tạ tấm lòng ưu ái đối với con cháu. Trong thông báo này, trước khi giới thiệu những bài mới, xin đăng lại bài của ba vị tiền bối:

Cụ Dominic Thế Kiên, 92 tuổi, giáo xứ An Lạc, Sài Gòn
Cụ Vân Uyên, 90 tuổi, Paris, Pháp
Cụ Mai Xuân Trình 86 tuổi, Québec, Canađa

Bài 16: E VÀ MỚI
(Mến tặng các cháu tuổi vào đời)

Mẹ, từ Ý Chúa thuở Ê Đen,
Thanh thoát vào đời tựa đoá sen,
Sốt sắng theo Con luôn tỉnh thức,
Trầm ngâm mến Chúa mãi ca khen.
Khuyên người xa lánh phường sa đoạ,
Nguyện Chúa xót thương kẻ mọn hèn.
Nhất trí đồng tâm trông cậy Mẹ,
Noi gương khiết tịnh chẳng bon chen…
Thế Kiên Dominic s/n 1918

Bài 45 NGỢI KHEN ĐỨC MẸ ĐỒNG-TRINH VÔ-NHIỄM NGUYÊN-TỘI

Chúng con tội lỗi tựa bùn đen
Ca ngợi Mẹ Hiền ví đóa Sen
Trong trắng tuyết trinh trong trắng tuyệt
Tội-truyền Vô-nhiễm ngợi, khong khen.
Mẹ sinh ra Chúa Ngôi-Hai, xuống
Cứu-chuộc nhân-sinh kẻ thấp hèn
Ơn Mẹ bao la: Hằng-Cứu-Giúp
Vui mừng đón rước, quyết đua chen.
Mai-xuân-Trình

Bài 52: BÚP HOA SEN

Nhớ trời vươn thẳng vượt bùn đen
Ngây ngất đào tơ nhú ngó sen
Thân rễ bám sâu chìm nước đục
Nhụy hương phong kín ngậm lời khen
Nợ trần du khách chờ duyên kiếp
Rẽ lá thuyền ai đón phận hèn
Hương sắc gương đời trên mặt nước
Khiêm cung nhẫn nại chớ bon chen.
VÂN UYÊN

Bài 61

Nguyên thuỷ Ê-đen chẳng vết đen.
Nụ sen, chen lẫn những bông sen.
Thanh bình, êm ái, một thân kiếp.
Xao xuyến, đau buồn, lời nịnh khen.
Khốn khổ, đường trần, tìm chút sáng.
Êm thay, lối Chúa, chiếu đời hèn.
Kiếp lầy, Chúa chọn, nụ sen mới.
Lịch sử cứu trần phúc nở chen.
Trinh nguyên

Bài 62: ĐỜI MẠ XIN VÂNG

Mạ xưa răng trắng nhuộm thành đen
Mà trong tim mạ nở đoá sen
Răng đen không đẹp bằng tâm đẹp
Sống đời thanh bạch mới đáng khen
Mặc ai lời lãi đời nhân thế
Mạ luôn kinh, lễ kiếp mọn hèn
“Xin Vâng” hai chữ theo đời Mạ
Thánh Giá đường hẹp chẳng ai chen
Giang Tịnh

Bài 63: TRUYỆN NGHÌN NĂM TRƯỚC

Truyện nghìn năm trước ở Ê-đen,
Rắn kia đầu bẹp dưới gót sen.
Ơi người diễm phúc, thật diễm phúc!
“Chúa ở cùng Bà,” Chúa chúc khen.
Người cao nâng Mẹ lên thiên chức,
Chẳng xét vinh / sang dẫu mọn / hèn.
Trinh khiết—ơn trời—trinh khiết gọi.
Con dù bất xứng cũng bon chen.
Phạm Văn Tiên

Bài 64: MẸ

Con về thăm lại Ê-den
Bởi phúc trùng lai mẹ tòa sen
Tiết trinh, trinh tiết mà nên mẹ
Muôn vạn đàn con cất tiếng khen
Thân xác mẹ, hương lòng thanh khiết
Luôn hạ mình tôi tớ mọn hèn
Tạ ơn Chúa cho con có mẹ
Có mẹ con đi chẳng bon chen
Maria Xuyến

Bài 65: DÂNG MẸ

Giữa cõi hồng trần đầy bóng đen,
Yêu kiều Trinh Nữ tựa hoa sen,
Chúa Trời muôn trước Chúa Trời chọn,
Nhân thế ngàn sau nhân thế khen.
Làm Mẹ Chúa Trời nơi vĩnh phúc,
Thương con trần thế chốn mọn hèn,
Thiết tha dâng Mẹ niềm khao khát,
Thanh thoát giữa đời bon với chen.
Vũ Nguyên

Bài 66: MỪNG LỄ ĐỨC MẸ MĂNG ĐEN

Về đây mừng lễ Mẹ Măng – Đen
Con kính dâng Mẹ ngàn đóa sen.
Chan chứa tình con với tình Mẹ
Mẹ dạy con hát tiếng ngợi khen.
Thiên Chúa từ bi và nhân ái
Người đã đoái thương đến phận hèn.
Con xin cảm tạ tình thương Chúa
Cùng vâng ý Mẹ chớ đua chen.
Phạm Trung

Bài họa 67: BỨC TRANH VÂN CẨU

Thế kỷ đảo điên giữa trắng đen
Bà hoàng hôm trước nay con sen
Côn đồ thoáng chốc lên ngôi chủ
Gian ác bỗng dưng được tụng khen
Khố rách mánh mung thành quý phái
Sang giàu luồn cúi hóa ngu hèn
Trần gian tựa bức tranh vân cẩu
Chẳng thẹn súc cầm mãi lấn chen
LÃNG DU TIÊN SINH

Bài 68: NGHE LỜI MẸ KHUYÊN

Tiếng ai êm nhẹ giữa bùn đen
Giữ lòng thơm ngát tựa hương sen
Mắt Mẹ nhìn con âu yếm nhủ
Tim con yêu Mẹ cảm mến khen
Đoan hứa giữ lòng luôn thanh khiết
Quyết tâm xa lánh chuyện thấp hèn
Xin Mẹ giữ hồn thơ trong trắng
Dẫu đời thác loạn, chẳng đua chen
M. T. HỒNG DIỄM

Bài 69: NÓI CÙNG ANH

Tình ta em ước chẳng vương đen
Thanh khiết, diệu kì tựa đoá sen
Trong chốn bùn nhơ không vấy bẩn
Giữa đời khiết tịnh đáng ca khen
Đá vàng quyết dứt tình trăng gió
Tinh sạch gắng quên ý thấp hèn
Thiên diễm tình yêu ta nguyện dệt
Hồng ân Thiên Chúa nở hoa chen.
Khanh Van

Bài 70: VẦN THƠ DÂNG MẸ

Một đời toả sáng chốn bùn đen
Sáng tựa ngàn sao đẹp sắc sen.
Vâng phục xin vâng ân trời xuống
Thương đời rưng lệ, lệ mấy phen
Hương toả sắc sen sen cao quý
Ai gọi! Gọi ai! sống mọn hèn
Ngước mắt nhìn sen, sen trong mắt
Trần ai thoát cảnh, cảnh đua chen
Khoan Vỹ ngày: 12/12/2009

Bài 73: ĐỜI CON CÓ MẸ

Ai cám dỗ ai tại Ê-đen
Còn đâu sánh bước ngắm vườn sen
Duyên tình tuyệt giao từ hôm đó
Đôi lứa bất toàn chẳng được khen
Thương con yếu đuối nên mang tội
Mẹ quyết xin vâng dẫu mọn hèn
Có mẹ, đời con dù hoen ố
Con gắng mình khiết tịnh đua chen

Lm TTT xin lỗi tác giả bài thơ này, vì khi tải xuống quên ghi email của tác giả. Sau đó Lm TTT đã tìm mãi mà không tìm lại được email gốc. Xin tác giả bài này vui lòng gởi lại và ghi rõ họ tên, địa chỉ, số điện thoại. Xin cám ơn nhiều.

Bài 74: NHƯ MẸ TUYẾT TRINH

Mẹ về thắp sáng cả đêm đen
Bát ngát hồn tôi, vị hương sen
Thuở nao Mẹ hát cung dấu lặng
Mà nay nhân thế nhịp ca khen
Gương Mẹ tuyết trinh như thế đấy
Lẽ nào tôi lại sống thấp hèn
Xin nguyện giữ mình trinh trắng mãi
Mặc cho thiên hạ cứ đua chen
GIANG TỊNH

Bài 75: TÌNH YÊU THÁNH

Cái nồi đất trong trắng ngoài đen
Giữa chợ đời em như đoá sen
Trước bao cám dỗ, không vấp ngã
Em vẫn mênh mang lời Mẹ khen
Kìa bao Thánh Nữ thề trinh tiết
Há em thoáng chốc lại yếu hèn
Em cứ hân hoan tình yêu Thánh
Mai này hạnh phúc rực hoa chen
GIANG TỊNH

Bài 76: ÂM THẦM PHỤC VỤ

Cuộc đời không hẳn trắng hay đen
Giống như hoa cỏ, ở đầm sen
Chúng cùng len lỏi, tranh cao thấp
Ở cấp bậc nào, cũng đáng khen
Có kẻ mon men, tìm chỗ tốt
Có kẻ rốt hết, chọn thấp hèn
Không cần tiếng khen, đen hay trắng
Như ánh nắng vàng, chẳng bon chen.
Khongkhong2

Bài 77: NHÌN LÊN MẸ

Đôi mắt nhìn nhau lấp lánh đen
Gió lùa hương tóc thoảng mùi sen.
Tình yêu-có phải tình yêu đến:
Ngập ngừng rung động ngập ngừng khen!
Thôi nhé, đừng nhìn nhau mê đắm
Cho đời cám dỗ đến hư hèn.
Cùng nhìn một hướng Trời, có Mẹ
Vứt bỏ đua đòi với bon chen.
Lý Tân

Bài 78: MẸ MĂNG ĐEN(1)

Chiều nay về với Mẹ Măng-đen
Giữa chốn rừng sâu, dâng đóa sen
Đôi bàn tay cụt, khuôn mặt “xấu”(2)
Nghìn phước tuôn dài, đáng ca khen.
Mẹ chịu thiệt thòi, toàn trinh khiết
Con nhận đầy dư, đủ đớn hèn.
Thân phận mỏng dòn, bao cám dỗ
Quyết giữ tinh tuyền giữa đua chen.
Lý Tân
(1): Tượng đài Đức Mẹ Măng đen thuộc xã Măng-đen, huyện Kon Plông, Tỉnh Kon Tum.
(2): Tượng Đức Mẹ vì chiến tranh bị lãng quên, vùi lấp: đôi tay bị gãy (cụt), khuôn mặt biến dạng…


Bài 79: LỜI KINH TRONG ĐÊM

Vờn bay gió nhẹ tóc huyền đen
Thanh thoát hương trầm quyện gót sen
Chiều xuống giáo đường chuông réo gọi
Đêm về lời Thánh hát mừng khen
Yêu thương Thiên Chúa nương trần thế
Cứu chuộc Ngôi Hai chịu nhục hèn
Áo trắng nghiêng buồn chân bước vội
Thánh cung trầm bổng tiếng đàn chen
LÃNG DU TIÊN SINH

Bài 80: KÍNH MỪNG MARIA ĐẦY ƠN PHÚC

Tổ Tông phạm tội hóa bùn đen
Nhờ Mẹ Khiết-Trinh tựa đóa sen
Thiên-Sứ Truyền tin Bà đón nhận
Cưu mang Ấu-Chúa thánh thần khen
Ơn Cha ban xuống sinh Con Chúa
Thiên-Tử ra đời cứu kẻ hèn
Khen ngợi Mẹ Hiền, Quyền Chúa tặng
Đạp đầu rắn độc, hết bon chen.
Mai Xuân Trình.