Dân ngoại là dân chưa biết nhiều về Đức Kitô. Chưa học Kinh Thánh, Lời Chúa. Họ không diễn tả niềm tin như người Kitô hữu. Họ có cách riêng. Điều quan trọng hệ tại ở chỗ thực hành Lời Chúa. Thực hành Lời Chúa có ích hơn học mà không hành.

Hành đạo là chính

Thánh Luca 6: 46tt dậy ai nghe và thực hành Lời Chúa thì ví như người khôn xây nhà trên đá. Mưa to, gió lớn nhà đó không lay chuyển. Học mà không hành khác chi ngọc quí đem chôn. Đó là người khờ dại xây nhà trên cát, mưa to gió lớn nhà đó sập tan tành. Hành đạo mà thiếu học sẽ có lúc hành đúng; lúc hành sai. Dù đúng hay sai đều đến từ lòng chân thành, do từ tâm phát sinh. Qua thực hành, dân ngoại chủ xướng điều lành, phát động, cổ võ và phát huy rất thành công và có tầm vóc lớn nhiều chương trình công ích xã hội.

Ghi khắc trong tâm

Dân ngoại làm được những việc vĩ đại vì khi tạo dựng, Thiên Chúa đã khắc vào tâm con người một tình yêu dạt dào, đầy yêu thương. Thực tại này không thể chối bỏ vì con người được tạo dựng do tình yêu Chúa.Không có tình yêu Chúa người đó chẳng có mặt trên đời. Có mặt trên đời là bằng chứng được Thiên Chúa yêu thương. Lớn lên người đó tự do chọn, tin nhiều, tin ít, hoặc ngay cả không tin. Dù tin hay không tình yêu Chúa luôn sống động và hiện hữu.

Giả hình

Ngoài môi miệng, người ta chối bỏ mọi sự: đức tin, sự sống trường sinh và Thiên Chúa, nhưng tự tâm con người khát khao được yêu thương. Chối bỏ được yêu thương là chối bỏ chính mình. Ai cũng biết yêu và muốn được yêu nhưng lại chê tình Chúa yêu ta. Đây chính là mâu thuẫn tự tâm. Ngoài tình Chúa ra không còn gì cao quí hơn vì Chúa là nguồn gốc chân, thiện, mỹ. Từ chối tình yêu chân chính, nên bù đầu yêu vật chất và địa vị.

Phản thần

Bao lâu còn sống người ta còn có thể tự nhận là vô thần. Thế giới bên kia, đời sau không có vô thần. Chỉ có trung thần, thần lành hoặc đối nghịch là phản thần, thần dữ. Thiên Chúa sống lại từ cõi chết, Phục Sinh Khải Hoàn, Ngài thống trị phản thần, thần dữ. Vì thế phản thần chuyên cám dỗ con người chia rẽ, hành hạ nhau. Phản thần không thể làm điều tốt vì tự bản chất chúng không có tình yêu chân chính, trái lại đầy mầm phản loạn.

Thiếu tình yêu chân chính thêm vào manh tâm phản loạn nên lời nói, việc làm của chúng đều thiếu chân thành, đoàn kết. Chúng ngầm xúi bẩy con người chia bè, kéo cánh, tạo thanh thế, hành xử nghịch lại tình yêu Chúa. Chúng xúi phân chia đẳng cấp, gây tị hiềm, gieo đau khổ, hận thù. Tin chúng là chọn sống trong ngờ vực, đố kị, chia rẽ và hận thù. Đối lại đường lối Chúa là yêu thương và tha thứ. Chối bỏ được yêu thương chính là chọn lựa đau khổ. Để bớt khổ đau thì bắt người khác chịu thế, nên tranh giành, chém giết, đè nén là điều không thể tránh.

Sống nhờ tình yêu

Tình yêu Chúa tạo dựng con người. Nhờ tình yêu này mà con người hiện hữu và được nuôi dưỡng bằng tình yêu. Con người lớn lên trong tình yêu Thiên Chúa nên con người sống trong yêu thương, hoà thuận, chung sống. Hơn nữa Chúa còn thánh hoá tình yêu thành tình yêu lành thánh, giúp ta sống bác ái, yêu tha nhân.

Vì thế khi sinh ra con người mang tính thiện vì gốc của nó là thiện, tâm hồn nó hướng thiện. Chúa đặt vào nó một trái tim biết yêu thương, rung động. Ban cho một lương tâm công chính. Chính những yếu tố này nảy sinh việc lành thánh nơi mọi người, dù là dân ngoại. Dù chưa chính thức nhận biết Chúa nhưng bản chất Kitô hữu, bản chất lành thánh được gieo vào lòng từ lúc người đó được tạo thành. Nhận biết việc lành, việc tốt, lòng từ tâm, bác ái, yêu thương, sống ngay chính đều phát xuất từ tình Chúa yêu ta. Giavê Thiên Chúa dùng miệng tiên tri Giêrêmia phán dậy:

Trước khi cho ngươi thành hình trong dạ mẹ, Ta đã biết ngươi.

Trước khi ngươi lọt lòng mẹ, Ta đã thánh hoá ngươi.

Ta đặt ngươi làm ngôn sứ cho các dân. Jer 1,4-5.


Để nhắc nhớ dân Chúa qua các thời đại và xác tín điều Giavê Thiên Chúa thực hiện cho dân Ngài. Tiên tri Isaiah quả quyết trước khi con người được sinh ra, Giavê Thiên Chúa khắc tên vào lòng bàn tay Ngài.

Hãy xem, Ta đã ghi khắc ngươi trong lòng bàn tay Ta Is 49,16

Như thế từ bản chất, từ nguyên thuỷ mỗi người đều có chung sứ mệnh, mang dấu ấn tình yêu Chúa trong mình. Mỗi người là một ngôn sứ của yêu thương, là cánh tay Kitô giúp người nghèo khổ, là bàn tay Kitô an ủi kẻ sầu thương.

Chối bỏ ơn làm con Chúa chỉ là ngụy biện. Chọn sống trái thiên mệnh, hành xử trái với đức yêu thương, bác ái. Tính tàn ác, hận thù, chém giết, gây đau thương, tham lam, ích kỉ đều do tà thần xúi bẩy, gài bẫy và khuyến dụ. Tự bản chất con người không thể nghĩ ra những mưu chước tàn ác, bất nhân, thất đức. Mưu chước đó phải đến từ bên ngoài, một loại tình yêu giả hình, lòng mến giả hiệu. Kẻ đó chính là thần dữ ẩn danh, nấp bóng, xúi bẩy con người làm điều sai trái, xằng bậy, trái với lương tâm công chính, trái lòng từ bi. Điều nguy hại là không biết rõ mình đang tỉnh hay mơ. Dù hữu thần hay vô thần

‘ai không chống lại chúng ta là ủng hộ chúng ta’ c.43