Tâm tình nhắn gởi các bạn Dự tòng và Tân tòng nhân dịp đại hội lần thứ IV

Các bạn tân tòng và dự tòng rất thương mến,

Mùa Phục sinh lại về. Chúa Nhật II Phục Sinh, Chúa Nhật của “Lòng thương xót Chúa”, ngày đại hội Tân Tòng hằng năm “đến hẹn lại lên” trong niềm hân hoan của tuần Bát Nhật Phục Sinh vưa kết thúc và trong bối cảnh vui mừng của toàn Dân Chúa khi “bản gia phả” của Hội Thánh Công Giáo, “dòng tộc tư tế, vương đế” ghi thêm được nhiều tên mới, tên của những anh chị em vừa được dòng nước Thánh Tẩy của Đêm Canh Thức Phục Sinh tái sinh.

Quả thật, sự sống lại của Đức Kitô làm phát sinh một cộng đoàn huynh đệ, khởi đầu cho một Hội Thánh, một dân tộc, một đoàn Dân mới hiệp nhất trong bác ái yêu thương, duy nhất trong niềm tin, trong một Lời chứng, một giáo lý để rao giảng và tuyên xưng, một đại gia đình của tình hiệp thông yêu thương và chia sẻ. Cộng đoàn đó, dưới sự tác động và hướng dẫn của Chúa Thánh Thần đang tiếp tục làm cho Đức Kitô phục sinh hiện diện và làm cho công trình cứu độ của Ngài được đơm hoa kết trái.

Mỗi người chúng ta được thuộc về cộng đoàn đó. Đặc biệt các anh chị em Tân tòng trên khắp thế giới vừa mới được thuộc về cộng đoàn nầy trong Đêm vọng Phục Sinh qua bí tích Thánh tẩy, và hôm nay hân hoan cùng với mọi thành phần Dân Chúa dâng lời tạ ơn để cảm tạ “lòng Chúa xót thương” vì hồng ân vĩ đại được trở nên con cái Thiên Chúa.

Năm nay, chúng ta trở về họp mặt trong tinh thần qui chiếu về câu trả lời của thánh Phêrô dành cho Chúa Giêsu vào một buổi sáng “Ngày Thứ Nhất trong tuần” trên bờ hồ Tibêriat, sau bữa “điểm tâm phục sinh” với những tấm bánh thơm và con cá nướng do chính Đức Kitô phục sinh khoản đãi: “THẦY BIẾT CON YÊU MẾN THẦY” (Ga 21,15).

Để trả lời được câu nói đó, chắc chắn Tông đồ Phêrô đã phải nhìn lại xuyên suốt cuộc đời mình, đặc biệt, trong tương quan với Thầy Chí Thánh.

- Thầy biết con yêu mến Thầy khi con còn là một tên dân chài vô danh tiểu tốt, sống nổi trôi với thuyền và lưới trên biển hồ Galilê, nhưng đã được chính Thầy kêu gọi: “Các anh hãy theo tôi, tôi sẽ làm cho các anh thành những kẻ lưới người như lưới cá.” (Mt 4,19)

- Thầy biết con yêu mến Thầy khi Thầy ân cần chữa lành bệnh sốt cho má con. (Mt 8,14-15)

- Thầy biết con yêu mến Thầy, khi Thầy dành cho con đặc ân tháp tùng Thầy trong những biến cố đặc biệt của Thầy: Phục sinh con gái ông Giairô, biến hình trên núi Ta-bo, hấp hối trong vườn cây Dầu…

- Thầy biết con yêu mến Thầy đang khi trong bữa tiệc ly Thầy đã quỳ xuống rửa chân cho con.

- Thầy biết con yêu mến Thầy khi đưa mắt nhân từ trìu mến nhìn con để thứ tha sau khi con yếu đuối và hèn nhát chối Thầy ba lần trong đêm Thầy bị nộp.

- Thầy biết con yêu mến Thầy khi sáng tinh mơ Ngày Thứ Nhất trong tuần, lúc vừa nghe các bà phụ nữ loan Tin mừng Chúa sống lại, con đã vội vã cùng Gioan chạy trối chết tới bên mộ trống.

- Thày biết con yêu mến Thầy, khi rạng sáng cũng vào “ngày thứ nhất” trên biển hồ Tibêriat, vừa nghe lời mách bảo của Gioan: “Chúa đó”, con đã vội vã mặc áo vào và lao ngay xuống biển để được diện kiến Thầy….

Các bạn tân tòng và dự tòng rất thương mến,

Nếu hiểu đức tin chính là cuộc hành trình từ “trái tim con người đến với trái tim Thiên Chúa và đến với trái tim của nhân loại”, thì quả thật, mỗi người chúng ta đều được đặt trước câu chất vấn của Chúa Giêsu: “Con có yêu mến Thầy không ?”, để tự mình tìm câu trả lời cho Ngài như tông đồ Phêrô: “Thầy biết hết mọi sự, Thầy biết con yêu mến Thầy”.

Cho dù mỗi người với mỗi thân phận và cuộc sống khác nhau, và việc “giác ngộ niềm tin” cũng không hề y khuôn giống hệt, thì thái độ cốt yếu của đức tin, của lòng đạo, của sự nhiệt thành tông đồ…vẫn được qui chiếu trên chính câu trả lời của Phêrô 2000 năm trước: “Thầy biết con yêu mến Thầy”.

- Con yêu mến Thầy, cho dù con chỉ mới tập tò những bài giáo lý dự tòng đầu tiên mà mọi khái niệm công giáo đối với con sao còn xa xôi mờ mịt.

- Con yêu mến Thầy, cho dù con không có được cơ hội và phương tiện để được thường xuyên gặp gỡ Thầy trong thánh lễ và kinh nguyện mỗi ngày.

- Con yêu mến Thầy, khi xung quanh con không có ai đồng cảm với chọn lựa niềm tin của con, cho dù đó là những người thân ruột thịt.

- Con yêu mến Thầy, nên con phải trả giá cho tình yêu nầy với biết bao lời dị nghị dèm pha, kết án và dè bỉu cùng với những ánh mắt đố kỵ, bất đồng.

- Con yêu mến Thầy nên con đành bỏ đi những thói quen ươn lười, những cách ứng xử ích kỷ nhỏ nhen của đời thường, những tư tưởng và hành vi tự do phóng túng của nền “luân lý ngoại giáo” mà vô tình con đã bị cuốn theo.

- Con yêu mến Thầy nên con sẵn sàng đi cả mấy chục cây số đường dài, bỏ lại những cuộc vui với bạn bè, hy sinh những cuộc hẹn với tình nhân…chỉ để ngồi nghe bài giáo lý đôi khi thật nhạt nhẽo, hay tham dự những thánh lễ Chúa Nhật dài lê thê…

- Thầy biết con yêu mến Thầy nên con đã tự nguyện xin lãnh nhận các bí tích gia nhập Kitô giáo và bắt đầu một cuộc hành trình niềm tin với tất cả xuyến xao và lo lắng: rồi không biết chuyện gì sẽ xảy ra trong tương lai.

- Thầy biết con yêu mến Thầy cho dù cuộc sống đức tin trong con sao còn non yếu quá, trong khi cuộc sống đời thường lại bị muôn chiều áp lực khiến nhiều khi con gục ngã thảm thương và lê lết chỗi dậy trong chán chường mệt mõi…

Các bạn dự tòng và tân tòng thân mến,

Như vậy xem ra câu trả lời của Phêrô ngày nào đúng là “mẫu số chung” cho mọi cuộc hành trình đức tin của Dân Chúa, của mỗi người Kitô hữu hôm qua, hôm nay và mãi mãi.

Tuy nhiên, đức tin đúng nghĩa không bao giờ chỉ là một “công thức trả lời” bằng môi mép mà phải là lời tuyên xưng phát xuất tận đáy lòng và được biểu hiện cụ thể qua đời sống. Chính vì thế, trong những ngày đặc biệt nầy, và trong suốt chiều dài cuộc sống, chúng ta hãy cầu nguyện cho nhau sống sứ điệp Phục Sinh, sống hồng ân Kitô hữu đó là được luôn sẵn sàng và trung thành trả lời cho Chúa Kitô: Lạy Chúa, Chúa biết hết mọi sự, Chúa biết con yêu mến Chúa.

Để trả lời như thế một cách xác tín và trung thành, chúng ta hãy cầu cho nhau:

Lạy Chúa Giêsu phục sinh,
Lúc chúng con tìm kiếm Ngài trong nước mắt,
Xin hãy gọi tên chúng con
Như Chúa đã gọi tên
Chị Maria đứng khóc lóc bên mộ.
Lúc chúng con chán nản và bỏ cuộc,
Xin hãy đi với chúng con trên dặm đường dài.
Như Chúa đã đi với hai môn đệ emmau.
Lúc chúng con đóng cửa vì sợ hải,
Xin hãy đến và đứng giữa chúng con
Như Chúa đã đến đem bình an cho các môn đệ.
Lúc chúng con cố chấp và xa cách anh em,
Xin hãy kiên nhẫn và khoan dung với chúng con
Như Chúa đã không bỏ rơi ông Tôma cứng cỏi.
Lúc chúng con vất vả suốt đêm mà không được gì,
Xin hãy dọn bữa sáng cho chúng con ăn,
Như Chúa đã nướng bánh và cá cho bảy môn đệ.

Lạy chúa Giêsu phục sinh,
Xin tỏ mình ra
Cho chúng con thấy Ngài mỗi ngày,
Để chúng con tin là Ngài đang sống, đang đến,
Và đang ở thật gần bên chúng con. Amen.

Giuse Trương Đình Hiền

CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI HỘI TÂN TÒNG LẦN THỨ IV
Chúa Nhật II PS, kính Lòng Thương Xót Chúa (19.04.2009)


I. CHƯƠNG TRÌNH TỔNG QUÁT

07.00 GIỜ: TẬP TRUNG, ĐIỂM DIỆN CÁC ĐƠN VỊ VÀ CÁ NHÂN VỀ THAM DỰ.
07.30: ỔN ĐỊNH, THÔNG QUA CHƯƠNG TRÌNH,

GIỚI THIỆU THAM DỰ VIÊN VÀ BAN ĐIỀU HÀNH ĐẠI HỘI.

08.00: CHA CHÁNH XỨ CHỦ SỰ GIỜ KINH KHAI MẠC –

BAN HUẤN TỪ - DẪN VÀO CHỦ ĐỀ ĐẠI HỘI “Thầy biết con yêu mến Thầy”

08.30: CHIA SẺ CẢM NGHIỆM “CON YÊU MẾN THẦY” (Cảm nghiệm sống đức tin)
09.45: GIẢI LAO.
10.00: SINH HOẠT NĂNG ĐỘNG THÂM NHẬP CHỦ ĐỀ.
10.30: CHUẨN BỊ PHỤNG VỤ - THÁNH LỄ ĐỒNG TẾ
11.45: CƠM TRƯA.
13.00: TỔNG KẾT CHƯƠNG TRÌNH ĐẠI HỘI LẦN IV

– BẾ MẠC ĐẠI HỘI

II. CHƯƠNG TRÌNH CHI TIẾT

1. Ban tiếp đón: Huy, Cẩm, Quảng, T. Hải…
2. Ban linh hoạt viên: Sr. Mai, Quang, Hạc, Thục, Phong.
3. Ban Phụng vụ: (Hát): Tập hát CĐ: Sr. Tâm. CĐ: Hiện Xuống. (Lễ nghi): Hạc. Sr.Mai.
4. Ban Trật tự: Hổ.
5. Ban ẩm thực: Đội Vô Nhiễm (Legio Mariae)
6. Ban truyền thông: Đức
7. Ban văn hóa (Đ.san) Cha chánh xứ, Thầy Đạt, Sr. Mai, Hạc, M. Hằng…
8. Ban thư ký: Hạc, Phong, Mỹ Yến