Đức Kitô vào thành thánh Giêrusalem không được chuẩn bị đón tiếp. Không ban tiếp tân, chẳng khán đài và cũng không nhạc vàng, kèn trống. Nhà cầm quyền làm ngơ, vờ như không biết sự kiện này.

Ý Chúa nhiệm mầu, dù không có tổ chức Con Chúa vẫn được đón tiếp trọng thể, linh đình, ngoài dự đoán của thành phần chống đối. Dùng cành lá vệ đường làm cờ phất phới miệng ca vang ‘hoan hô con vua Đavít’. Dân chúng đón Ngài như đón vị quân vương đại thắng trở về. Quả thế Ngài chiến thắng sự chết. Ban sự sống trường sinh cho những ai tin theo.

Hơn nữa, đám đông còn người lấy lá trải đường, kẻ cởi áo choàng trải lối, thay thảm đỏ đón Chúa. Sự việc chưa từng xảy ra.

Trong chiến tranh lính bại trận thường trút bỏ giáp trận, quăng vất vũ khí tứ tung, ngổn ngang tháo chạy. Ngày đón chào Con Chúa cũng áo choàng đầy đường, cành lá phủ khắp chốn. Đám đông không hoảng sợ, trốn chạy nhưng tìm đến reo hò, ca vang. Cởi áo choàng đang mang trên người trải đường diễn tả tâm tình yêu mến. Đức Kitô đi trên áo choàng kia nhưng đám đông cảm thấy như Ngài đang đi vào lòng mỗi người.

Đoàn người lũ lượt đông đảo ca dậy vang trời

‘chúc tụng Đấng Nhân Danh Chúa mà đến’.

Lạ thay chủ tướng đại thắng không cưỡi ngựa, chẳng hoàng bào hay xa giá mà cưỡi một con lừa nhỏ. Đoàn quân thắng trận lại thưa thớt, hơn chục người tính cả Thầy lẫn môn đệ.

Đức Kitô khiêm nhường tiến vào thành Thánh. Kẻ chống đối Ngài dù cao ngạo, dù bực dọc vẫn chỉ lấp ló, lén lút nhìn. Chúng run sợ trước sức mạnh của đám đông bên đường reo hò, ca vang đón mừng quân vương oai phong lẫm liệt trên lưng lừa.

Với kẻ chống đối cưỡi lừa thiếu oai phong của đấng quân vương. Với đại chúng Ngài lại là vị vua họ mong đợi. Với Đức Kitô oai phong không phải do con vật mà do người ngồi trên con vật. Thật thế, nói điều tốt chưa đủ. Làm điều tốt, sống lành thánh giúp ta nên thánh.

Đức Kitô cưỡi lừa vào thành cho biết mọi biến cố xảy ra trong đời đều mang ân sủng Chúa khi chúng ta đón nhận trong tin yêu, khiêm tốn. Ân sủng Chúa có đó nhưng ta không nhận ra vì thiếu xét mình mỗi ngày.

Chúa dùng cuộc thương khó dậy ta sống khiêm nhường, phó thác và vâng phục. Các nhân đức trên chinh phục lòng người. Cao ngạo và quyền thế không chinh phục nhưng chiếm đoạt. Chiếm đoạt khẩu phục, tâm không phục. Chúa chinh phục lòng người bằng cách chết thay, vác thập giá thay, đau khổ thay. Vì thế người ta tâm phục, khẩu phục. Chúa còn dậy hạnh phúc, đau khổ và khốn khó ở đời đều qua đi. Chúng xuất hiện khi cao ngạo và chuyên quyền lãnh đạo, làm chủ. Đau khổ không dễ gì chấp nhận và cũng không thể tránh khỏi. Không thể tránh. Tốt hơn học đối diện để đón nhận. Kết quả chúng biến đổi đời ta nên tốt hơn.

Đón mừng Phục Sinh trọn vẹn nhất là từ bỏ cao ngạo, tiếm quyền, thói hư, tật xấu, ngõ tối trong tâm hồn. Mở rộng tâm hồn, vui mừng đón nhận ánh sáng Phục Sinh hầu nhận sự sống mới Chúa ban.

Không thể thành tâm cầm nhành lá đón Chúa khi nội tâm thiếu khiêm hạ. Sống vâng phục và khiêm hạ là môn đệ chân chính của Đức Kitô.

TÌM BÀI CŨ:

Suy Niệm: http://www.stmarksinala.net.au/suyniem.html

Truyện ngắn: http://www.stmarksinala.net.au/truyen.html

Hình ảnh: http://www.stmarksinala.net.au/Photos.html