LỄ GIÁNG SINH (Lễ Đêm)
Is 9,1-6; Tt 2,11-14; Lc 2,1-14
TÌNH YÊU GIÁNG SINH

Trong đêm mừng Con Chúa giáng sinh, chúng ta suy niệm về tình yêu Thiên Chúa biểu lộ qua mầu nhiệm Con Thiên Chúa nhập thể làm người và ở giữa chúng ta.

Triết gia người Đan Mạch Soren Kierkegaard kể câu chuyện tình như sau:

“Có một vị vua trong một chuyến vi hành, bỗng dưng đem lòng yêu thương một cô thôn nữ nghèo. Ông nghĩ rằng mình có thể dùng quyền vua để cưới cô ấy làm vợ. Nhưng ông lại sợ rằng cô lấy ông chỉ vì nể phục chứ không phải vì yêu. Như thế, hôn nhân của hai người không được trọn vẹn. Nhưng làm sao để cô ấy có thể yêu mình, bởi vì khoảng cách giữa vua và cô thôn nữ là quá lớn, tập tục hoàng gia lại không cho phép vì không “môn đăng hộ đối.” Sau một thời gian suy nghĩ, ông quyết định rời bỏ ngai vàng và vương quyền, trở thành một người nông dân nghèo, sống một cuộc sống bình dị, để tìm cách gần gũi và bày tỏ tình yêu với cô. Ông biết rằng, khi làm như thế, ông cũng có thể bị cô từ chối, nhưng ông vẫn làm, vì ông quá yêu cô và muốn xây dựng một cuộc hôn nhân thực sự dựa trên tình yêu và tự do đến với nhau. Cuối cùng, ông đã thành công, cô đã nhận lời cầu hôn lấy ông làm chồng. Và họ đã cưới nhau, rồi vua đưa cô ấy về hoàng cung để sống với mình.”

Câu chuyện tình rất cảm động trên đây giúp chúng ta hiểu biến cố Con Thiên Chúa nhập thể làm người mà chúng ta đang cử hành đêm nay.

Quả thế, biến cố nhập thể là biến cố mà Thiên Chúa bày tỏ tình yêu của Người với loài người một cách tuyệt hảo nhất. Thiên Chúa yêu thương loài người và Người bày tỏ tình yêu đó qua nhiều cách thế khác nhau: Cách thức đầu tiên đó là Thiên Chúa tạo dựng nên con người và chia sẻ vinh quang và hạnh phúc của mình với con người qua công trình tạo thành (St 1,1-10tt).

Thứ đến, sau khi con người sa ngã vì nguyên tổ Ađam và Evà đã phạm tội chống lại Thiên Chúa và vâng theo ma quỷ cám dỗ, nhưng Thiên Chúa vẫn không từ bỏ con người. Người tiếp tục yêu thương và chuẩn bị cứu độ họ bằng các giao ước qua các tổ phụ và các ngôn sứ trong Cựu Ước.

Đến thời gian viên mãn, Thiên Chúa sai Con Một của Người, xuống thế, nhập thể, làm người và ở giữa chúng ta. Biến cố này được thánh Luca trình thuật trong bài Tin Mừng hôm nay mà chúng ta vừa nghe. Khi thánh Giuse đưa Đức Maria từ Nadarét lên thành vua Đavít, miền Giuđêa, để khai hộ khẩu, thì Đức Maria đã tới ngày mãn nguyệt khai khoa. Khi hai người đang ở Bêlem, Đức Maria sinh Chúa Giêsu tại một chuồng bò, và đặt Hài Nhi nằm trong máng cỏ, vì hai ông bà không tìm được chỗ trọ (x. Lc 2,1-14).

Với biến cố này, lời tiên báo của Isaia trong bài đọc I đã được ứng nghiệm:
“Dân đang lần bước giữa tối tăm
đã thấy một ánh sáng huy hoàng;
đám người sống trong vùng bóng tối,
nay được ánh sáng bừng lên chiếu rọi.
Chúa đã ban chứa chan niềm hoan hỷ,
đã tăng thêm nỗi vui mừng…
Vì một trẻ thơ đã chào đời để cứu ta,
một người con đã được ban tặng cho ta…
Vì yêu thương nồng nhiệt,
Đức Chúa các đạo binh sẽ thực hiện điều đó” (Is 9,1-6).

Thánh Gioan khi chiêm ngắm tình yêu của Thiên Chúa đã thốt lên rằng:
“Thiên Chúa yêu thế gian đến nỗi đã ban Con Một, để ai tin vào Con của Người thì khỏi phải chết, nhưng được sống muôn đời” (Ga 3,16).
Giống như vị vua đang ở chốn cung điện cao sang, nhưng vì yêu thương cô thôn nữ, nên ông đã từ bỏ mọi sự, sống một cuộc sống đơn hèn để có thể yêu và cưới cô, cũng thế, Con Thiên Chúa vì yêu loài người và muốn cứu độ loài người, đã từ bỏ địa vị, vinh quang và uy quyền Thiên Chúa, trở nên một người phàm, sống một kiếp sống nghèo hèn, từ khi sinh ra cho đến lúc lìa đời: Người sinh ra ở ngoài đồng, sống bên đường và chết trên đồi. Tất cả vì yêu thương và để cứu độ chúng ta. Ôi tình yêu Chúa thật là lớn lao!

Khi suy ngắm về tình yêu Thiên Chúa trong mầu nhiệm Giáng Sinh, chúng ta phải làm gì để đáp lại tình yêu đó?

Trong bài đọc II, thánh Phaolô nhắn nhủ chúng ta:
“Ân sủng của Thiên Chúa đã được biểu lộ, đem ơn cứu độ đến cho mọi người. Ân sủng đó dạy chúng ta phải từ bỏ lối sống vô luân và những đam mê trần tục, mà sống chừng mực, công chính và đạo đức ở thế gian này… Vì chúng ta, Người đã tự hiến để cứu chuộc chúng ta cho thoát khỏi mọi điều bất chính, và để thanh luyện chúng ta, khiến chúng ta trở thành dân riêng của Người, một dân hăng say làm việc thiện” (Tt 2,11-14).

Mỗi độ Giáng Sinh về là thời gian để chúng ta hoán cải đời sống mình, bằng cách từ bỏ nếp sống cũ, nếp sống tội lỗi và sống một cuộc sống mới theo mẫu gương của Chúa Kitô, Đấng giàu có đã trở nên nghèo khó vì yêu chúng ta và muốn cứu độ chúng ta.

Vì thế, Giáng Sinh là dịp đặc biệt để chúng ta nhớ đến những người nghèo, những người đau khổ và cô thế cô thân. Chúng ta cùng nhau mang niềm vui Giáng Sinh đến cho họ bằng sự viếng thăm, an ủi và giúp đỡ. Vì họ là hiện thân của Chúa Giêsu.

Giáng Sinh cũng là cơ hội để bày tỏ, chia sẻ niềm vui và tình thương mến với nhau. Đó là cách thức để chia sẻ món quà mà Hài Nhi Giêsu mang đến cho chúng ta đêm nay. Chúng ta hãy nhớ tới những người thân yêu trong gia đình, và hãy chúc nhau những điều tốt đẹp nhất.
Mừng đại lễ Con Chúa làm người, tôi trân trọng cầu chúc tất cả anh chị em một Mùa Giáng Sinh an lành, thánh đức và tràn đầy phúc lộc của Thiên Chúa. Amen!

ĐCV Thánh Phanxicô Xaviê - Nghệ An
http://nguoinguphu.blogspot.com/